DIỄM CHI - Trang 59

- Khiếp, bà nói câu này cháu thuộc lòng rồi ấy.

- Thuộc thì phải làm theo nhớ chưa.

- Cháu biết rồi mà, à cái Hương đâu bà, bố có mua cho nó quyển sách tập

tô nét mà nó thích này bà.

- Nó mới theo cô Tươi đi chơi rồi.

Định hí hửng đưa luôn chó nó thích nhưng xem ra lại phải chờ mất rồi.

Một chút buồn tôi đi vào bàn học, mở hai quyển sách nâng cao Toán ra
xem, đúng là sách nâng cao có khác, toàn bài khó. Cứ thế mải mê nghiên
cứu mẹ tôi về lúc nào tôi cũng chẳng biết. Mẹ ngó thấy tôi học thì hỏi:

- Bố đâu Chi.

- Bố ngoài vườn ạ, mà sao mẹ lại về, bình thường mẹ ăn cơm ở công ty

mà, hay là chiều nay mẹ được nghỉ đúng không?

Mẹ chẳng trả lời tôi mà hớt hải đi luôn ra vườn, tôi nhìn cái bóng dáng

vội vã của mẹ qua cửa sổ mà lắc đầu lầm bẩm:

- Chả hiểu bố mẹ hôm nay làm sao, chả để ý đến lời mình gì cả, chán.

Nói xong thì vươn vai mấy cái rồi đứng lên để phụ bà nấu cơm, bà thấy

tôi định nhặt rau thì bảo:

- Thôi, con xem đi đón em về cứ để đấy bà nấu cho.

Tôi vâng dạ dắt cái xe đạp cũ đạp ra nhà cô Tươi đón em, cô Tươi là họ

hàng xa với nhà tôi, chồng cô mất sớm, mất khi cô và chú còn chưa kịp có
với nhau đứa con chung nào. Cô thương nhớ chồng nên cứ ở vậy chứ quyết
không đi bước nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.