DIỄM CỐT - Trang 185

Đúng lúc ấy, cánh cửa lớn bị bật tung, một đám thị vệ đen thui đứng

phía sau Hoa Diễm Cốt. Trông thấy Vân Tà, bọn họ chẳng nói chẳng rằng
giơ binh khí trong tay lên xông thẳng vào.

“Chậc, muốn phá đám hay sao!”

Vân Tà vừa hất tay thì đám thị vệ đã bị bay ngược ra sau. Đến khi Hàn

Quang đằng đằng sát khí lao tới, thì Vân Tà đã hóa thành đám mây đen bay
ra khỏi nóc nhà, chỉ để lại một chuỗi tiếng cười.

“Tiểu Diễm Cốt, nếu nàng đã kén được người rồi, vậy trò chơi sẽ bắt

đầu.”

Ánh trăng như sương đêm, thanh âm của hắn từ đằng xa vẳng lại, vang

vọng bên tai Hoa Diễm Cốt: “Cứ như chúng ta đã nói với nhau từ trước, lần
này nếu nàng thua, ta nhất định sẽ chiếm đoạt nàng!”.

“Hắn ta là ai?”

Hàn Quang lạnh lùng hất tay về hướng Vân Tà vừa biến mất. Lập tức,

một toán Cẩm y vệ như hổ sói nhào ra ngoài, khuấy động cả kinh thành yên
tĩnh, từng bó đuốc nối đuôi dài, soi sáng rực cả màn đêm.

“Không ngờ hắn ta lại to gan đến vậy, dám bám theo muội về đây”,

Hoa Diễm Cốt cắn môi, lo âu một hồi, rồi bất lực than thở: “Đại sư huynh,
nếu như huynh và sư phụ gần đây không bận… xin cho muội được bẩm báo
một chuyện…”.

Hàn Quang nhíu chặt mày, có chút tức giận quay đầu lại, nói với nàng:

“Yêu nước, yêu nhà, yêu sư muội, chuyện của muội cũng là quốc gia đại
sự, về sau chớ có lôi thôi như thế nữa. Mau! Mau nói cho bổn đại gia
nghe!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.