DIỄM CỐT - Trang 267

“A ha… có lẽ là vậy”, đôi mắt của Miêu nữ đảo liên tục.

“Ai ôi, ta hầm gà ở nhà quên chưa tắt lửa, ta phải về nhà ngay đây, tạm

biệt”, Hoa Diễm Cốt quay đầu bỏ đi, chuyện này chưa biết chừng lại là
thanh lý môn hộ, nàng không muốn can dự vào.

“Ai da, ngươi chớ đi vội, chúng ta cứ từ từ nói chuyện đã nào”, Miêu

nữ xông lên ôm lấy chân nàng.

“Gà hầm của ta, gà hầm của ta!”, Hoa Diễm Cốt lê chiếc chân nặng

trịch, nhích từng bước ra ngoài.

Nhắc tới cũng thật trùng hợp, hôm nay Kinh Ảnh đúng là đã hầm canh

gà, thịt nhừ canh ngọt. Miêu nữ mặt dày theo về đến tận nahf Hoa Diễm
Cốt, sau khi hét lên một tiếng, bèn xông vào đại chiến ba trưm hiệp. Kinh
Ánh thấy vậy, lẳng lặng rút kiếm, cuối cùng cũng giành được một bát canh
cho Hoa Diễm Cốt.

“Ngon! Ngon thật!”

Sau bữa cơm, vẻ mặt Miêu nữ tràn trề hạnh phúc, cứ y như con mèo

được chén no bụng.

“Công chúa, người nên về nhà rồi đấy”, Hoa Diễm Cốt cố làm ra vẻ

tươi tỉnh mà khuyên răn: “Phương Nam giàu sản vật, đừng nói là gà, cứ cho
muốn ăn khổng tước cũng không thành vấn đề”.

“Đâu có chuyện tốt như vậy!”

Hoa Diễm Cốt cười mà như không, dùng một chiếc đũa gõ vào miệng

bát.

“Nếu công chúa được sủng ái, đương nhiên muốn gió được gió, muốn

mưa được mưa. Nếu không được sủng ái thì ngay chỉ xương gà cũng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.