DIỄM CỐT - Trang 358

vậy, ngươi vẫn nhẫn tâm để hắn tồn tại trong quá khứ… còn ngươi lại sống
ở tương lai sao?”.

Vãn Vãn sững người. Ngay sau đó, nàng ta không chần chừ, lao về

phía Đông cung.

Vân Tà ở sau lưng nàng mỉm cười giữ cây dù giấy dầu, ngắm nhìn

dáng vẻ như con thiêu thân lao đầu vào lửa của nàng ta, ngắm nhìn ngọn
lửa dữ ngút trời, ngắm nhìn mọi chuyện đang diễn ra như trong dự liệu của
hắn. Cho tới khi một bóng người mờ nhạt xuất hiện đằng sau, chau mày
hỏi: “Tại sao ngay tới một nữ tử trẻ tuổi như kia ngươi cũng không buông
tha?”.

“Lâu ngày không gặp, không ngờ Tạ tướng quân vẫn còn thương hoa

tiếc ngọc như vậy”, Vân Tà quay đầu lại, cười mà nhìn vị nho tướng ôn hòa
như ngọc.

Tạ Thư Hiền không đồng tình nhìn hắn, nói: “Quân vương hung ác

bạo tàn, chết không đáng tiếc. Nhưng ngươi không nên ra tay với một nữ tử
còn trẻ như vậy”.

“Tướng sỹ nước Sở chết dưới tay ả không tới một ngàn cũng phải tám

trăm. Trên đời còn có nữ tử nào đáng sợ hơn thế sao?”, Vân Tà phản bác,
sau đó quăng tay nải treo dưới cây dù giấy dầu cho Tạ Thư Hiền: “Hãy
giúp ta thêm một việc, hãy mang thứ này tới Nam Chiếu, giao tới tay của
Chủ tế”.

“Hãy nói trong đó là thứ gì trước đã”, Tạ Thư Hiền nói.

“Ngươi có thể tự mở ra xem”, Vân Tà ung dung đáp.

Tạ Thư Hiền đâu khách khí với hắn, lập tức mở tay nải ra xem, thì

thấy bên trong là một chiếc hộp gỗ chạm hoa. Mở một góc của chiếc hộp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.