DIỄM CỐT - Trang 78

ngoãn ở trong biệt viện bị mọi người quên lãng đi”.

“Con dâu rồi cũng có ngày thành mẫu thân. Ta ở biệt viện chờ ngươi.

Chờ ngươi nhan sắc phai tàn, chờ tới khi ngươi bị Cố lang chán ghét ruồng
bỏ, chờ con ta khôn lớn, chờ đến khi nó kế thừa cả Cố phủ… ha ha, ta sẽ
chờ ngươi.”

Triệu Như Thì gượng cười.

Liên Liên cũng bật cười, tiếng cười hết sức giả tạo.

Trong lúc cả hai đối mặt cười, tiếng cười ấy thực sự hết sức ghê rợn,

nếu như có ai ở gần lúc này thì toàn thân ắt sẽ nổi da gà, không những vậy
cả mùa hạ cũng tiêu biến mất.

“Quả nhiên”, Triệu Như Thì dứt tiếng cười trước, lạnh nhạt nói: “Giữ

chúng ta, ắt có một kẻ phải chết”.

“Thê thiếp muôn thuở không đội trời chung, đúng là như vậy”, Liên

Liên lần đầu tiên đồng tình với Triệu Như Thì.

Triệu Như Thì “Ha” một tiếng, lướt ngang qua vai Liên Liên. Hai

người quay lưng vào nhau, nhưng trong lòng đều đang hừng hực một ý
nghĩ, đó là làm sao để đối phương sớm chết, sớm siêu sinh.

Song có lẽ là nghiệt duyên kiếp trước, kiếp này báo, suy đi tính lại, hai

người đột nhiên lại nghĩ ra cùng một cách…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.