ĐIỂM DỐI LỪA - Trang 261

căng. Tê dại. Bồng bềnh. Một trong những cơ chế căn bản nhất của cơ thể -
phản xạ nháy mắt - bắt đầu ngưng hoạt động, thị lực của ông giảm dần.
Lượng hơi ấm chứa hơi nước luân chuyển trong các mạch máu nhỏ quanh
đồng tử và giác mạc của ông đang nhanh chóng đông cứng lại. Tolland nhìn
lại một lan nữa phiến băng Milne, lúc này dù còn là một khối mờ mờ ảo ảo
trong ánh trăng sáng bạc.
Linh hồn ông bắt đầu chấp nhận tư thế của kẻ chiến bại trong cuộc đấu
tranh sinh tồn. Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ. Ông đưa mắt nhìn những
con sóng bạc. Gió vẫn rắt mạnh.
Lúc này ảo ảnh bắt đầu hiện ra. Thật kỳ lạ, trong những khoảnh khắc cuối
cùng trước khi chìm vào vô thức, ông không có ảo ảnh về sự cứu rỗi, về sự
ấm áp và êm ái. Ảo ảnh cuối cùng trong đời ông thật đáng sợ.
Một con thuỷ quái nhô lên ngay bên cạnh tảng băng, phun phì phì, làm mặt
nước cuộn xoáy. Nó giống hệt một quái vật biển bí hiểm - trơn láng, đen sì,
vỏ ngoài bằng sắt, bao quanh bởi vô vàn bọt nước. Tolland vận hết sức lực
còn lại để chớp mắt. Ông nhìn rõ hơn được một chút. Con quái vật đang
tiến lại gần, chồm lên tảng băng y như con cá sấu khổng lồ đang chồm lên
con thuyền bé nhỏ.
To khủng khiếp, nó chồm đến sát cạnh ông, da nó nhầy nhẫy nước, và sáng
lấp loá.
Tất cả những hình bóng mờ ảo ấy biến mất. Chỉ còn lại những tiếng động.
Tiếng kim loại nghiến vào kim loại. Tiếng sắt nghiến vào băng. Gần, gần
hơn. Kéo những xác người đi.
Rachel…
Tolland thấy mình bị lôi đi một cách thô bạo.
Rồi tất cả chìm trong màn đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.