ĐIỂM DỐI LỪA - Trang 64

nạ bay.
Máy bay lên đến độ cao 45 ngàn foot, Rachel cảm thấy buồn nôn. Cố gắng
nghĩ đến chuyện khác, cô nhoài người nhìn ra ngoài cửa sổ, và bất chợt
thấy mình đang ở xa nhà biết chừng nào.
Trước mặt cô, viên phi công đang nói chuyện trên điện đàm. Kết thúc cuộc
trò chuyện, anh ta treo máy lên và lập tức bẻ lái ngọặt sang trái. Chiếc máy
bay gần như dựng đứng hẳn lên, Rachel thấy bụng dạ như bị đảo tung lên;
cuối cùng thì chiếc máyr bay cũng trở lại thế thăng bằng.
Rachel rên rỉ:
- Cảm ơn anh đã báo trước.
- Xin lỗi cô. Tôi vừa nhận được chỉ thị về địa điểm mà cô sẽ gặp chỉ huy.
- Để tôi đoán thử nhé, hướng bắc phải không?
- Sao cô biết? - Viên phi công có vẻ ngạc nhiên.
Rachel thở dài. Anh chàng phi công ngờ nghệch này mới đáng yêu làm sao!
- Bây giờ là đúng chín giờ, Mặt trời đang ở bên tay trái, chúng ta đang bay
về hướng bắc.
Khoang máy bay chợt chìm trong yên lặng.
- Vâng, thưa cô, sáng nay chúng ta đang bay về hướng bắc.
- Chúng ta sẽ bay bao xa?
Viên phi công kiểm tra lại màn hình điều khiển. - Khoảng ba ngàn dặm.
Rachel bật dậy:
- Cái gì? - Cô cố nhớ lại kiến thức địa lí của mình, nhưng không thể nhớ ra
được địa điểm nào xa đến thế. - Những bốn giờ bay cơ à?
- Với tốc độ hiện giờ thì đúng thế đấy ạ. - Anh ta trả lời. - Cô ngồi cho chắc
nhé.
Rachel chưa kịp nói câu gì thì anh ta đã bấm nút gạt ngay cánh máy bay
đến vị trí bay tầm thấp. Sau một tích tắc, Rachel lại bị ấn mạnh vào lưng
ghế một lần nữa khi chiếc máy bay lao vụt về phía trước. Sau một phút,
chiếc phản lực đã đạt đến tốc độ 1500 dặm một giờ.
Lúc này cô bắt đau thấy chóng mặt. Bầu trời vùn vụt lao ngược về phía sau,
và Rachel thấy buồn nôn. Lời nói của ngài Tổng thống lại vang lên trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.