ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 50

Anh mở tủ lấy ra lọ thuốc ngủ. Anh đổ hai viên ra tay, rồi ba viên. Anh

giơ bàn tay lên nửa chừng, như một cái muỗng. Rồi bất chợt anh nhăn nhó
rên rỉ và quăng hết tất cả đi. Ngủ kiểu đó chỉ tổ khiến cơn ác mộng ghim
sâu hơn vào đầu óc anh mà thôi.

Anh không thể vượt qua chuyện này một mình. Không thể giữ nó cho

riêng mình. Anh phải nói chuyện với ai đó, anh phải nói chuyện với . Dù
sao thì cũng đã đến nước này rồi, cô sẽ phải giúp anh.

Anh lại bước vào phòng ngủ. Những thỏi chì đã biến thành những thỏi

bạc. Và chúng sẽ sớm biến thành những thỏi vàng, nhưng chưa đến lúc.

Thế rồi trước khi tiến đến giường ngủ, anh thấy cuối cùng cô đã tỉnh.

Chắc cô vừa tỉnh thôi.

“Florence…” anh hổn hển nói. “Florence…”

“Anh có gì muốn nói với em à?” Ngữ điệu câu hỏi yếu đến mức nó gần

như không tồn tại. Đó không phải là câu hỏi, mà là một câu tường thuật,
nhưng anh không có thời gian để mà phân tích sắc thái ngôn ngữ.

“Phải, phải. Nghe cho kĩ này.”
Anh ngồi xuống cạnh cô trên giường ngủ. Anh lại đứng dậy, bước vòng

quanh giường sang phía bên kia. Rồi anh ngồi xuống, đó là phía trái tim cô.

“Em tỉnh ngủ hẳn chưa để nghe nào?”
“Tỉnh hẳn rồi.” Hình như câu này thốt ra hơi cụt.
“Người phụ nữ đó…” Anh lại ngập ngừng, tự hỏi nên nói tiếp thế nào.

“Tối nay có một người phụ nữ ở đây. Anh không biết em có nhận ra cô ta
không…”

Cô mỉm cười, vẻ mỉa mai gần như không thể nhận ra. “Để em nhớ xem.

Cái váy hiệu Hattie Carnegie, màu trắng, rơi vào khoảng một trăm năm
mươi đô la. Nhưng em nghĩ nó là váy được mua với giá khuyến mãi, sau
khi đã qua mùa kinh doanh, rồi sẽ bán lại cho ai đó… bán nguyên giá. Giày
cao gót hiệu Perugia hàng xịn. Có lẽ cao năm phân, không hơn. Tất cả toát
lên vẻ sành điệu, rất sành điệu, tuy nhiên…” cô lắc đầu và nhăn mũi. “Lớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.