gian ngắn, từ việc các cầu thủ như Bonds sử dụng steroid. Sử dụng steroid
tạo ra các cú home run, home run làm tăng lượng khán giả và lượng khán
giả tăng tạo ra nhiều lợi nhuận hơn cho giải đấu, cho các đội tuyển và cho
các cầu thủ. Những lợi ích này đã khiến ban quản lý MLB không lưu ý đến
các vấn đề mà bản thân họ vốn đã không muốn nhìn thấy.
Việc sử dụng steroid có dễ phát hiện đến thế không? Bạn cứ tự mình
nhìn xem. Trong hình số 6 chúng tôi lập biểu đồ số lượng home run được
ghi bởi các cầu thủ với thứ hạng nhất, nhì, ba trong mỗi năm từ 1990 đến
2009. Phần đỉnh điểm giữa năm 1998 và năm 2001, giai đoạn được ghi
nhận là cao trào của steroid trong bóng chày đã có thể là chứng cứ thuyết
phục để MLB hành động (cùng với các bằng chứng khác). Nhằm loại bỏ
khả năng cho rằng một vài cầu thủ xuất sắc trong thời kỳ này đã làm lệch
lạc kết quả, chúng tôi đã lấy bình quân số lượng home run được ghi bởi các
cầu thủ ghi home run xuất sắc nhất từ năm 1991 đến 1994. Con số bình
quân này là 44. Tiếp đó chúng tôi đếm số lượng cầu thủ đã đánh số lượng
home run đó hoặc nhiều hơn trong mỗi năm của giai đoạn cầu thủ có sử
dụng steroid 1998 – 2001. Có mười cầu thủ trong năm 1998, tám cầu thủ
năm 1999, sáu cầu thủ năm 2000 và chín cầu thủ năm 2001 đã ghi số lượng
home run tương đương hoặc nhiều hơn con số home run bình quân được
ghi bởi các cầu thủ xuất sắc nhất từ năm 1991 đến 1994. Bài toán đơn giản
này cho thấy rằng một lượng lớn bất thường các cầu thủ đã có cú đánh
bóng vượt khỏi sân đấu xuyên suốt thời kỳ việc sử dụng steroid rộ lên và
rằng việc chú ý đến các chỉ số bất thường này hoàn toàn không khó chút
nào.