hỏi vì sao xã hội khi ấy lại cho phép và bây giờ vẫn đang cho phép một hệ
thống kiểm toán sai lệch như vậy tiếp tục tồn tại.
Quyết định an ninh và trao đổi năm 1934 đã thiết lập sự ủy thác kiểm
toán độc lập cho các công ty thương mại cộng đồng nhằm tạo cho các bên
thứ ba tâm lý tự tin rằng các tài liệu của công ty có thể tin tưởng được.
Không may là quyết định này có những sai lầm chết người. Ngay từ đầu,
những công ty kế toán được thuê để tiến hành kiểm toán đã có động cơ móc
ngoặc với chính những công ty mà họ phải kiểm tra sổ sách một cách
nghiêm túc. Quyết định này đã thất bại trong việc thêm vào những biện
pháp cần thiết để có quá trình kiểm toán độc lập, đó là: (1) yêu cầu phải
quay vòng các kiểm toán viên để tránh ưu tiên cho một khách hàng; (2)
nghiêm cấm kiểm toán viên cung cấp dịch vụ tư vấn và các dịch vụ khác
cho khách hàng; (3) nghiêm cấm kiểm toán viên làm việc với các công ty
họ kiểm toán.
Bên cạnh đó, sự độc lập này cũng được nhiều nơi nhìn nhận là trung
tâm của thể chế kiểm toán. Chánh án Tòa án tối cao Warren Burger đã viết
trong một biên bản xét xử của Tòa án tối cao về vụ Nước Mỹ và Công ty
liên doanh Arthur Young & Co. (năm 1984) rằng:
Qua việc chứng thực báo cáo công khai mô tả chung về tình trạng tài
chính của một doanh nghiệp, kiểm toán viên độc lập cho rằng trách nhiệm
của họ với công chúng phải được đặt cao hơn bất kể mối quan hệ công việc
nào với khách hàng. Những kế toán công độc lập thực hiện nhiệm vụ đặc
biệt này phải có bổn phận tối đa với chủ doanh nghiệp và các cổ đông,
đồng thời cũng với công chúng đang đầu tư vào doanh nghiệp. Chính
nhiệm vụ làm “nhân viên bảo vệ quần chúng” này đòi hỏi người kế toán
không được phụ thuộc vào khách hàng trong bất kể thời điểm nào và phải
hoàn toàn trung thực với công chúng.
Thế nhưng đến cuối thập niên 80 của thế kỷ XX, các công ty kế toán
đã bắt đầu bổ sung thêm vào các dịch vụ kiểm toán khá nghèo nàn nhưng