tưởng gì mới, ách, thí dụ như nói muốn thay đổi khẩu vị nước canh gì đó,
ngươi liền thuận tiện giúp bà ấy nếm thử vị là được.”
Những lời này của Lưu Quang vừa ra, mọi người nhất thời hiểu được.
Lưu Quang tuy là Diêm vương, kiêu ngạo hơn ai hết. Tính tình lại xấu xa,
kém cỏi, không chút độ lượng, tâm địa độc ác, trừ bỏ dáng vẻ tuấn tú bề
ngoài ra, cơ bản không có ưu điểm gì khác. Nhưng mấy ai không bị những
thế tục ràng buộc, đối với việc kính già yêu trẻ, một ít mỹ đức tốt đẹp vẫn
rất coi trọng. Cho nên phóng nhãn toàn bộ Diêm vương điện, chỉ có bối
phận của Mạnh bà là có thể ép được hắn. Mà Mạnh Bà này, nghe nói là
được các vị thần tiên trên trời rất mực yêu mến. Đi cửa sau đến Địa phủ này
làm một việc nhàn rồi nhất, mỗi ngày ngồi ở đầu cầu Nại Hà bán canh là
được, có lẽ vì quá rảnh rỗi, không có việc gì liền ngồi nghiên cứu khẩu vị
của món canh này? Những quỷ hồn khi muốn đi qua cầu Nại Hà để đầu thai
đều phải nhận một chén canh để uống, tiếp theo liền đi vào luân hồi đầu
thai. Đâu thèm quan tâm chén canh kia có ngon hay không. Mạnh Bà bất
đắc dĩ, đành đem tâm tư đánh vào trên người Diêm vương cùng với đám
Quỷ Soa của Địa phủ. Dọa Hắc Bạch Vô Thường không có việc gì phải đi
câu hồn, lần này câu sai lầm, nói không chừng cũng bị chén canh này của
bà làm hại.
Đừng nhìn Diêm vương cả ngày dáng vẻ đều vô vị, nếu đã lên tiếng với
Tiểu Vũ như thế này cũng đủ để thấy hắn đã chịu nghẹn khuất đủ. Không
bao giờ muốn uống chén canh âm dương gì đó nữa. Hắc Bạch Vô Thường
thở dài một tiếng, đồng tình nhìn về phía Tiểu Vũ. Ai, đứa nhỏ này. Ngươi
phải chịu khổ rồi.
“Ta muốn làm súc sinh…” Tiểu Vũ không sợ chết, nghe thấy lời nói của
Lưu Quang, cho dù ngu ngốc cũng biết chuyện này tuyệt đối không phải
tốt, hơn nữa canh Mạnh Bà nàng cũng đã lĩnh giáo rồi, kia quả thực sẽ
không phải để người uống, ách? Không đúng. Quả thực ngay cả quỷ cũng
uống không được! Bảo nàng đến đó làm thí nghiệm nàng tình nguyện đi
luân hồi làm súc sinh.
Lưu Quang nhíu mày, không nghĩ tới cô nàng này thế nhưng lại cự
tuyệt! Ai, thôi! Vì hạnh phúc về sau, tạm thời thỏa hiệp cũng không mất