DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 295

khẳng định về sau sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng ta cảm thấy vẫn là đem
tàng đẩy lên phía trước chắc có vẻ thỏa đáng.

Ta cùng Tiểu Bạch, Tiểu Thôi từng bàn luận một vấn đề, là Lưu Quang

lão đại có phải hay không coi trọng nha đầu Tiểu Vũ? Nhớ rõ lúc ấy Tiểu
Bạch rất là khinh bỉ lắc lắc đầu, lập tức phủ quyết nói: không có khả năng!

Tiểu Thôi bởi vì đi Thiên đình làm việc, vừa mới trở về không lâu, cho

nên đối với Tiểu Vũ còn chưa quen thuộc. Nhưng nghe Tiểu Bạch nói nàng
gây ra đủ loại hậu quả, bao gồm lần đó, để bọn ta đào nửa ngày ở đỉnh núi,
rồi thản nhiên lắc đầu, nói không có khả năng. Ta thật ra đối với thái độ này
không đồng ý, nhìn xem, sau khi chúng ta đưa Tiểu Vũ hôn mê trở về, Lưu
Quang lão đại liền tươi cười làm cho người ta sợ hãi, cùng với toàn bộ Địa
phủ đột nhiên thay đổi. Từ khi đó, ta liền ẩn ẩn cảm thấy Lưu Quang lão
đại có chút không thích hợp. Hai người bọn ta cùng đưa ra một thống nhất,
nàng khi mơ ngủ cũng đã lợi hại như vậy, chắc chắn lúc thanh tỉnh càng
không tầm thường, nhất định sẽ gây chuyện nghiêm trọng. Cứ như vậy hai
người bọn ta không phải sẽ sớm vác bát đi ăn xin hay sao?

Ba người chúng ta đều có quan điểm, sau sự việc Thiên Khiển, hoàn

hoàn toàn toàn cải biến. Tiểu Bạch chấn kinh, nhưng còn thà chết mạnh
miệng, không chịu thừa nhận. Tiểu Thôi có chút thừa nhận, cho nên Bút
Phán quan bị nha đầu Tiểu Vũ bẻ gẫy, cũng chưa dám nói nửa lời. Ta đây,
trong lòng kiên định suy nghĩ. Kỳ thật Địa phủ vẫn lạnh tanh, thêm nha đầu
Tiểu Vũ hồ nháo cũng náo nhiệt không ít. Điểm này, từ tươi cười trên mặt
Lưu Quang lão đại có thể nhìn ra được.

Nhìn Chung Quỳ lão đại hé ra mặt đen, ta chỉ có thể cảm thán một câu,

Chung lão đại, ngươi nên nhận mệnh đi. Khụ, khụ!

Tiểu Thôi mang theo kính đen, cầm theo quả bẻ trong rừng cây, lặng yên

đứng giữa căn phòng. Trên ghế ngồi ba người, Tiểu Bạch đem chân đặt trên
bàn trà, Tiểu Hắc bắt chéo chân, rung rung lên kiểu dáng rất vô lại. Chỉ có
Chung Quỳ ngồi đúng quy củ.

Chỉ thấy Chung Quỳ trong tay hào quang chợt lóe, bản chuyên lại hiện.

Tiểu Hắc, Tiểu Bạch lúc này ngồi ngay ngắn, tay đặt ở đầu gối, không dám
tùy tiện manh động. Tiểu Thôi thế này mới vừa lòng hướng Chung Quỳ giơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.