“Ha ha, đây là lần đầu tiên ta tới Địa phủ. Không nghĩ tới tin đồn quả
nhiên không giả, Diêm Vương đại nhân có Diêm la điện, thật là đẹp đẽ hoa
lệ nha. Không trách được hàng năm đều có vài tiểu tiên, đầu bị hỏng muốn
được phân phối đến Địa phủ làm việc.”
Bưng qua ly trà, hớp một ngụm trà. Mặc cho mùi lá trà thơm ngát tràn
ngập trong miệng. Văn Khúc Tinh Quân không khỏi thở dài nói: “A! Trà
ngon! Thật là trà ngon nha!”
Ngắm nhìn lá trà toàn thân trắng như tuyết trong ly, Văn Khúc Tinh
Quân không khỏi cau mày nghi ngờ nói: “Gì? Đây, là lá trà gì?”
Từ khi Văn Khúc Tinh bắt đầu mở miệng nói, chút nhàm chán, Lưu
Quang không để ý tới hắn. Giờ phút này thấy hắn nói ra nghi vấn, mới tùy
ý đáp: “Đây là trà Lan Tuyết, một loại thực vật sống ở Tuyết Vực, lá tương
tự lá trà, toàn thân tuyết trắng. Sau khi pha mùi thơm ngát, trước đắng sau
ngọt, có tác dụng giải nhiệt, công hiệu thchàng tâm trừ phiền (an thần ^^ ).”
Đợi mấy ngày, rốt cuộc thì đợi được Thiên giới phái người tới. Nhưng
người tới, lại là Văn Khúc Tinh Quân? Cái người ở trên đại điện bị Tiểu Vũ
làm cho tức hộc máu.
Ánh mắt Lưu Quang nhìn thẳng, không hiểu người này tới Địa phủ, rốt
cuộc muốn làm gì?
“Trà Lan Tuyết? Ừ! Quả nhiên là cực phẩm, Diêm Vương đại nhân thật
là có lộc ăn.”
Giống như là nhặt được bảo vật, nghe Lưu Quang giới thiệu, vội vàng
uống vài hớp.
Đợi ly trà nhanh chóng thấy đáy, lúc này mới nghe hắn chậm rãi nói:
“Aizz. Lần này thoải mái hơn. Trà uống rất ngon, sát khí trên người Diêm
Vương đại nhân, cũng rốt cuộc giảm bớt không ít.”
A? Lưu Quang tròng mắt thâm thúy, nhếch môi cười yếu ớt. Không nói
lời nào.
Văn Khúc Tinh Quân vội vàng nâng lên khuôn mặt tươi cười, phất tay
nói: “Ai nha, ta thật vất vả mới để Diêm Vương đại nhân đem sát khí giảm
xuống, ngươi cũng đừng làm ta sợ được không?”