DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 531

từ từ tiếp nhận các người.”

Chung Quỳ khẽ mím môi, giống như còn muốn nói gì. Chợt nghe ngoài

cửa truyền đến tiếng cười ha hả.

Tiếng cười thoải mái này? Tiếng cười vô cùng đặc biệt này? Chẳng lẽ

là…

Mọi người nhìn nhau ra dấu, trong lúc nhất thời liền tháo chạy. Trong

phòng chỉ còn lại Tiểu Vũ và Tiểu Cẩn.

Đang lúc hai người họ hết sức nghi hoặc, cửa phòng liền mở ra. Mạnh

bà cười rạng rỡ bước vào, trong tay bưng một chén canh nóng hổi.

“Ha ha ha. Nha đầu, mau đến đây. Mau uống hết chén canh này đi.”
Cảnh tượng và người đều quen thuộc. Nhưng Tiểu Vũ thế nào cũng

không nhớ ra được bà bà có nụ cười hiền lành này là ai, gặp qua khi nào.

Nhìn chén canh nóng hổi kia, trong lòng Tiểu Vũ nhất thời có dự cảm

xấu. Cảm giác chén canh này không thể uống, uống vào nhất định sẽ xảy ra
chuyện. Chỉ là nàng không nghĩ ra được bất cứ lý do nào để không uống
chén canh này. Dù gì bà bà cũng đã lớn tuổi còn tự thân mang canh đến cho
nàng. Nàng cũng không thể nào không uống được.

Tiểu Cẩn đương nhiên không biết uy lực của canh Mạnh bà. Nhìn thấy

bát canh, liền cho rằng Tiểu Vũ uống vào sẽ có thể bồi bổ thân thể. Liền
hướng Mạnh bà nói cảm ơn, đưa tay đón chén canh cho Tiểu Vũ.

“Nhân lúc còn nóng, mau uống đi.”
Tiểu Vũ rất nghe lời Tiểu Cẩn. Thấy nàng đưa tới, liền không từ chối.

Thoáng nhíu mày, ngửa đầu uống ực một cái.

Trong thư phòng, Lưu Quang đang nằm trên ghế salon. Ngoài phòng

ánh mặt trời chiếu lên gương mặt hắn. Khóe miệng khẽ nhếch lên, mị hoặc
khôn tả.

Chợt nghe thấy tiếng kêu to từ phía xa truyền tới. Nghe kĩ chính là thanh

âm của cô gái được kéo lên cùng lúc với Tiểu Vũ. Mà nơi truyền đến tiếng
kêu, chính là từ phòng của Tiểu Vũ.

Hắn từ trên ghế salon bật ngồi dậy, nhanh chóng hướng phòng của Tiểu

Vũ chạy tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.