DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 647

“Rất đơn giản! Một mạng đổi một mạng! Quỷ soa chúng ta chỉ phụ trách

câu hồn bắt quỷ, không thể tự tiện vượt quy tắc giết người.”

Nói xong, ánh mắt nhìn Bạch Nhược, tay khẽ nắm chặt, giống như ra

quyết định gì.

“Giết nàng! Ta liền giúp ngươi cứu nữ tử phía sau.”
. . . . . . .
Cái gì!
Tiếng kinh hô đột nhiên vang lên.
Không thể so với bộ dáng kinh ngạc của mọi người, ngược lại người

trong cuộc – Bạch Nhược, bộ dáng vẫn lạnh nhạt như cũ.

Không đợi những người khác mở miệng hỏi, Tiểu Vũ đã nhảy dựng lên.
“Lão Đại! Ngươi nói cái gì!? Ngươi, có phải thủy thổ không hợp hay

không, đầu có chút không rõ ràng? Không phải chúng ta mới vừa tiêu tiền
mua Bạch Nhược sao? Gì, tại sao muốn nàng chết? Nàng lại không chọc
giận ngươi!”

Tiểu Vũ càng nói càng kích động. Lưu Quang biết nha đầu này một khi

gặp những chuyện như vậy, tính tình đều như thế. Bất đắc dĩ, xem ra phải
để nàng ngủ một lúc rồi.

Trong giây lát tay kéo bả vai Tiểu Vũ, Lưu Quang cúi đầu, thanh âm đầu

độc nói: “Hư! Nhìn ta, nhìn ánh mắt của ta.”

Bị mê hoặc như vậy, Tiểu Vũ ngây ngốc nhìn vào mắt Lưu Quang. Chỉ

thấy màu đen như mực trong con ngươi kia thâm thúy, hiện ra từng đợt
hồng quang. Tựa hồ trong chỗ u minh có một đạo thanh âm đang thúc giục
nàng ngủ.

“Nhắm mắt lại, nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lát. Ngoan, nàng mệt mỏi,

nhắm mắt lại ngủ một giấc thật ngon thôi.”

Bị loại thanh âm dễ nghe này đầu độc, Tiểu Vũ liền cảm giác mí mắt

mình càng ngày càng nặng, càng ngày càng nặng. Được rồi, nàng mệt mỏi.
Nàng muốn ngủ một giấc. Liền nhắm mắt lại ngủ một giấc thôi. . . . . . .

Tiểu Hắc ở bên trừng lớn tròng mắt, ai nha má ơi! Nhiếp Hồn Thuật!
Lão Đại thậm chí ngay cả Nhiếp Hồn Thuật cũng làm! Vũ nha đầu,

người duy nhất có thể thay đổi ý tưởng của lão Đại liền ngã xuống, xem ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.