DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 696

Mỗ Vũ nắm tóc, có vẻ có chút phiền não.
“Không tốt! Một chút cũng không tốt! Thật là giày vò chết người! Về

sau không bao giờ ngủ cùng lão Đại nữa!”

Tiểu Bạch nghe vậy, cùi chỏ chọc chọc Tiểu Hắc, ánh mắt ý bảo: “Vẻ

mặt Vũ nha đầu ai oán, xem ra kỹ thuật của lão Đại không được nha…”

Tiểu Hắc vẫn là trạng thái u mê, nhìn thấy Tiểu Vũ nhíu mặt. Đẩy Tiểu

Bạch đang ân cần hỏi han ra: “Tiểu Vũ sao vậy? Lão đại khi dễ ngươi hả?
Có phải giành chăn với ngươi hay không?” (bạn Tiểu Hắc ngây thơ, dễ
thương a ^^)

……….
Đầu Tiểu Bạch đầy hắc tuyến, nghĩ thầm đầu của Tiểu Hắc ngu ngốc cấu

tạo bằng cái gì mà thành? Sao lại hỏi ra cái vấn đề giành chăn thiếu não
này! Hoàn hoàn không hỏi đến trọng điểm!

Không đợi Tiểu Bạch đem Tiểu Hắc đẩy ra, liền nghe Tiểu Vũ lầm bầm:

“Giành chăn cũng không có, chính là ghế sofa của thư phòng thật sự chật
hẹp, ta lật người liền rớt dưới đất. Một buổi tối ta té biết bao nhiêu lần. Ta
muốn đi về phòng ngủ, lão Đại lại không chịu! Càng muốn canh giữ ở bên
cạnh sofa, để cho ta an tâm ngủ!”

Cái gì? Canh giữ ở bên cạnh sofa?
Tiểu Bạch sửng sốt, sao lại như vậy, lão Đại không đem Vũ nha đầu

hàng phục?

“Á… Tiểu Vũ? Tối hôm qua Lão Đại làm gì? Không ngủ cùng với

ngươi?”

Dù sao cũng là nữ hài tử, phải lịch sự một chút. Tiểu Bạch không dám

hỏi trực tiếp, vừa nói vừa hoa tay múa chân, hi vọng mỗ nha đầu váy hồng
có thể nghe hiểu được.

Đáng tiếc, bất đắc dĩ nha, mỗ Bạch hi vọng nhất định là vọng tưởng.

Hắn hoa tay múa chân không thể nghi ngờ chính là đàn gảy tai trâu.

“Lão Đại ngủ cùng ta. Chỉ là từ lần thứ ba ta từ trên ghế sofa rớt xuống,

sau đó hắn cũng không dám ngủ. An vị ở bên cạnh ghế sofa nhìn ta ngủ. Ai
kêu hắn không để cho ta trở về phòng, hắn chính là tự tìm khổ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.