ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 166


- Cậu định đi đâu ?
- Cứu viện. Tôi đi xem Rouzic đang ở đâu.

Đã 5 giờ sáng. Ở phía Đông một dải xám xịt trên chân trời phía Beatrice đã
nhạt dần, chứng tỏ sắp rạng đông. Cuộc chiến vẫn tiếp diễn, nhưng
Gabrielle có vẻ như vẫn giữ được. Chợt một câu thơ ngụ ngôn học thuộc
lòng từ nhỏ, lóe lên trong óc Sanselme :

Rồi đến sáng rõ
Con chó sói sẽ nhai con thỏ

Sanselme cố xua đuổi câu thơ đó. Không ! Con chó sói chưa ăn thịt cứ điểm
mang tên cô gái Gabrielle. Ông đã nhìn thấy Rouzic quay trở lại, khuỷu tay
bị thương phải buộc một dải băng qua cổ nhưng cặp mắt sáng ngời, báo tin :

- Không bịt được cửa mở. Nhưng không sao. Đã đẩy lùi được địch. Mới
đầu bằng lựu đạn, rồi bằng thuốc nổ. Cuối cùng là súng phun lửa dọn sạch
một góc đồn. Và rồi, để dứt điểm, mời ông sẽ xơi rượu Cognac.

Sanselme bật cười. Cơn sốt cũng như sự mệt nhọc đã tan biến. Có lẽ là do
ngửi thấy hơi rượu.

Rouzic nói tiếp :

- Phải lui về tuyến thứ hai. Tôi đã bố trí các ụ súng bắn chặn ở mọi ngách
chiến hào. Phía sau là ổ trọng liên chặn đứng như một nút chai. Sẽ giữ
được.

Nhưng mà không giữ được. Vài phút sau, chỉ huy đại đội 1 báo cáo, hào
giao thông của địch đã xuyên qua tuyến phòng ngự đầu tiên và đã tạo được
một góc hết, đạn bắn cản không bắn tới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.