ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 164


- Thế là mình bị thương rồi !

Cùng trong lúc đó, bằng những cử chỉ chính xác, ông vén những ống quần
đã bị rách bươm, sờ nắn chung quanh chỗ chảy máu để xác định vết thương
ở mức độ nào.

Cả hai bắp đùi Sanselme đều bị đạn. Những thớ thịt bị rách nát rũ xuống hai
đầu gối. Ông tự nghĩ :

- Phải đi trạm xá.

Sanselme cố bò bằng bụng và hai khuỷu tay. Chợt ông nhìn thấy một cảnh
tượng kinh khủng ngay ở phía trước. Toàn bộ lô cốt cũng đã bị phá hủy.
Giữa những đám xác chết bắn tung mọi phía ông nhận ra có cả thi hài
thượng sĩ Soldati. Ông không còn tin vào mắt mình được nữa.

Sanselme cố gắng tiếp tục bò, quên tất cả, không biết là đã bò bằng tay,
bằng vại, chỉ thấy toàn thân toát mồ hôi, nóng hầm hập, dính nhơm nhớp.
Ông lần mò trong trạm xá, lấy từ trên giá xuống một túi cứu thương. Rồi từ
dưới ánh đèn pin, bắt đầu băng bó các vết đau. Có đủ Xuynphamit,
Mecquyrôcrom. Vấn đề phức tạp là phải xếp những mẩu thịt vào đúng chỗ
cũ, rắc thuốc, bôi thuốc rồi băng lại.

Mọi việc đã xong. Sanselme dùng hai bàn tay bấu vào thành hào, lê người
đi. Ông còn một nhiệm vụ cần thực hiện, đó là lệnh cho trung đội ứng cứu
đến cứu viện đại đội 4. Cuối cùng, Sanselme đã gặp Rouzic :

- Trung úy bị thương à ?
- Ừ ! Mình không đi được nữa.
- Có cấn tôi giúp không ?
- Có . Đến cứu đại đội 4.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.