ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 194

dưỡng công vụ để chống lại sự sợ hãi đôi khi đau thắt bụng.

Những hiệu thính viên là người biết rõ tình hình chiến sự nhất, hơn tất cả
những người lính chiến đấu. Họ biết cả những tin mật trong cơ quan tham
mưu. Họ là những người đầu tiên được biết những giới hạn của viện trợ đến
từ bên ngoài. Là những nhân chứng được ưu tiên nhưng bị nhốt chặt trong
hầm, họ nhận xét trận đánh chỉ qua cái nhìn minh mẫn hoặc bi quan, thông
qua những lúc được tiếp nhận những tin tức hoặc điên khùng, hoặc vui
mừng phấn khởi từ những binh sĩ chiến đấu ở những tuyến đầu.

Bertin Dubois đã đội mũ, áp ống nghe vào tai, cầm bút bi chuẩn bị ghi chép.
Chợt ông giật bắn người. Ông vội điều chỉnh bằng một tay, còn tay khác ghi
nhanh trên giấy, dịch sang tiếng Pháp bức điện của một đơn vị Việt Minh
nào đó đề nghị cấp trên cho “tiến đánh ngay vì anh em chiến sĩ đang bừng
bừng khí thế và đơn vị đang ở ngay vị trí xuất phát tiến công”.

Dubois vẫy tay mời trưởng đội thông tin xem mảnh giấy đã dịch xong bức
điện. Đội trưởng cúi người xuống đọc. Những ngón tay ông rung lên. Bức
điện nói lên rất rõ. Tối nay, nhất định Việt Minh sẽ tiếp tục tiến đánh cứ
điểm thứ ba ở vành ngoài (sau Beatrice và Gabrielle) là cứ điểm yếu nhất,
do hai đại đội lính Thái đóng giữ. Đây là những người lính xuất thân từ
nông dân trong vùng Nghĩa Lộ, Sơn La thuộc tiểu đoàn lính Thái số 3, mặc
quân phục màu vàng bẩn, đội mũ vải méo mó hoặc mũ nồi lệch, phần lớn đi
chân đất. Họ không có những truyền thống chiến đấu như lính lê dương,
cũng không có những tính xung kích như lính Angiêri. Đó chỉ là những
người lính dân tộc địa phương thoát ly gia đình, chiến đấu trong rừng.

Đội trưởng thông tin cầm máy nối liên lạc với đại úy Noel trưởng ban quân
báo Binh đoàn tác chiến Tây Bắc :

- Điện trả lời của Việt Minh như thế nào ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.