ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 228


- Ồ ! Tôi có làm được gì đâu. Đó là công của thượng sĩ Robert, chỉ huy
trung đội phòng vệ của Langlais, chính ông ta mới là người làm được phần
lớn công việc này. Ông đã dùng một chiếc xe tải chạy khắp Điện Biên Phủ
để thu gom mang về số hàng này.

Những khẩu súng cao xạ


28 tháng 3 năm 1954

Bốn giờ sáng, trời tối đen. Tất cả đều lặng lẽ. Không một tiếng động.
Không một tiếng súng. Không một tiếng pháo. Đây là thời khắc nghỉ ngơi
tuyệt đối trên toàn bộ cánh đồng, một sự im ắng trước lúc bình minh của
ngày chủ nhật. Các sĩ quan tranh thủ thời gian vài phút tới dự lễ cầu kinh
của linh mục Heinrich dành cho những người sắp ra trận. Họ lẩm nhẩm cầu
kinh “ Loetatus sum in his, quoe dicta sunt mihi : in domum Domini ibimus
..
” có nghĩa là “ Tôi rất vui khi được nghe những lời ca : chúng ta cùng đi
vào nhà Chúa”.

Đức cha Heinrich cầu xin phù hộ cho những người, có lẽ tối nay đi gặp đức
Chúa Trời.

Điện Biên Phủ lặng im, nhưng từ khắp mọi nơi đang có những đoàn quân
người dài, đội mũ sắt, đi về phương Bắc như hàng ngàn nhánh của con
sông. Dẫn đầu là tiểu đoàn dù thuộc địa số 6 xuất phát từ Eliane 4 ở bờ trái
sông Nậm Rốm. Rồi đến tiểu đoàn dù xung kích số 8 tập trung tại điểm tựa
trung tâm ngay bên cạnh hầm chỉ huy của De Castries cạnh một cây to bị
chặt hết cành, nom như một người lính canh đã chết đứng.

Cuối cùng là các đại đội lính dù lê dương do Guiraud chỉ huy xuất phát từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.