ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 233

hoang mang, khó thở và nóng ruột. Sự chờ đợi bao giờ cũng là lúc găng
nhất. Bây giờ, khi đã bước vào hành động, họ trở thành những khán giả say
sưa, đôi khi quá căng thẳng. Những cảnh họ nhìn thấy vừa khủng khiếp lại
vừa kích thích, và nếu họ đã từng nghe nói đến tình trạng “say thuốc súng”
thì giờ đây đúng là họ đột nhiên lên cơn say gấp mười , gấp trăm lần. Tiếng
nổ của đạn pháo làm mọi người gần như phát điên, hơn cả say rượu. Những
đạn pháo, đạn cối rơi như mưa, có thể gọi tiếng rít thường xuyên của sắt
thép này là trận mưa đạn ập xuống mặt đất.

Tuy nhiên, họ cũng biết đạn pháo chỉ có hiệu quả tương đối với những
người ở dưới hầm sâu. Mặc dù địch phải chịu đựng tất cả, nhưng không
giảm sức chiến đấu. Mối quan tâm thật sự, duy nhất của những lính dù hiện
nay, tóm gọn trong câu trao đổi với nhau :

- Miễn là ta đến kịp thời.

Kịp thời, nghĩa là chộp được những khẩu súng phòng không của Việt Minh
trước khi kịp hạ thấp nòng để bắn thẳng vào đám lính dù đang xông tới. Kịp
thời, nghĩa là trước khi địch có thể tới cứu viện cho lính cao xạ đang bị lính
dù tiến công. Kịp thời để phá hủy các ụ súng và hầm hào của địch trước khi
trời tối.

Trận bắn pháo vẫn tiếp tục, chỉ hơi chuyển làn về phía Đông một chút,
khiến cho mục tiêu tạm thời bị khói và bụi che khuất.

6 giờ 30 phút :

- Pierrot đâu ? Thomas đâu ? Bruno gọi đây. Đến lượt các anh, tất cả mọi
đơn vị , chơi đi !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.