ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 237


Đại đội 4 đã chiếm lĩnh vị trí. Những người bị thương đã được di tản. Bây
giờ Le Page có thể tiến hành phản kích. Mục đích là hất Việt Minh ra khỏi
các vị trí của họ để có thể rút quân về trong những điều kiện tốt nhất.

Cách đó 100 mét là đại đội 2 của Trapp. Tourret cùng với tiểu đoàn 6 cũng
đã tới mục tiêu cần phá hủy, các hầm hố, súng phòng không và tiêu diệt các
trung đội bảo vệ cao xạ của Việt Minh. Trapp hỏi :

- Mấy giờ rồi ?
- Mười một giờ.
- Đã đến buổi trưa rồi à ?

Các lính dù đã chiến đấu năm tiếng đồng hồ. Đến lúc này, họ nghĩ rằng đã
hoàn thành nhiệm vụ, khóa mõm được các khẩu cao xạ Việt Minh ở phía
Tây cánh đồng Mường Thanh.

Nhưng, có một điều gì đó rất khó hiểu. Đột nhiên, một sự im lặng bao trùm
chiến trường. Không thấy Việt Minh phản ứng. Lính dù chỉ thấy trước mặt
là những chiến hào chống rỗng, những hầm hố bỏ không. Đó là một cảnh
tượng rất lạ lùng, rất khác thường, tới mức lính dù không thể nào ngờ rằng
chỉ cách đây ít phút đã xảy ra trận giao chiến giáp lá cà, nay là một sự im
lặng hoàn toàn. Jacobs nói đùa :

- Có lẽ, một thiên thần đang bay qua.

Một thiên thần ư ? Có lẽ. Trong khoảng thời gian chứng 10 phút, không có
gì xảy ra. Lính dù đang di chuyển cũng không muốn phá vỡ đợt hòa bình
mong manh đột ngột xuất hiện giữa cơn thịnh nộ không lường. Một cái gì
đó vượt lên cả sự kinh hoàng, sự mệt mỏi. Một sự im ắng đến bất chợt, rất
tình cờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.