ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 261

Đêm Eliane


Từ 30 đến 31 tháng 3 năm 1954

Trung sĩ Bellecontre bước thật nhanh trên con đường hẻm vây quanh dãy
đồi ở phía Tây. Trong suốt trận đánh cản địch ở Dominique 4, Bellecontre
nấp kín một chỗ, vì cảm thấy vô ích, thụ động, không có vũ khó trong tay.
Anh hiểu rõ không thể lội qua sông dưới làn đạn liên hồi của các pháo thủ
Việt Minh, hy vọng ngăn cản quân tăng viện cho Eliane mà sư đoàn 316
đang tiến đánh.

Bellecontre không còn khái niệm về thời gian nữa. Vết thương còn chưa
lành, nỗi đau lan tỏa, ý nghĩ mơ hồ. Anh chỉ còn một ý định duy nhất là
quyết trở về tiểu đoàn của mình, tức là tiểu đoàn dù số 5 hồi nãy còn đóng
giữ Eliane 4. Anh nghĩ là “hồi nãy” nhưng lại tưởng tượng là “trước kia”.
Dường như có một khoảng thời gian vô tận đã kéo dài từ trận đánh buổi tối
đến lúc này là giữa đêm. Biết bao sự việc đã dồn dập xảy đến trong khoảng
thời gian này, nhiều như có thể tràn ngập cả một đời người. Bellecontre
không nhận thức được nữa. Anh bước đi như một cơ thể còn sống trong khi
đã chết một nửa.

Cách đây mười phút, một giờ, một thế kỷ, không còn nhớ nữa, một trung úy
to lớn đã khuyên Bellecontre phải tiến về trạm quân y. Anh không còn đủ
can đảm và sức lực nữa. Điều anh mong mỏi, điều anh ước muốn là kịp về
được trạm xá tiểu đoàn, ngã vào cánh tay của Roualt, người thầy thuốc có
cử chỉ dịu dàng, được mọi người cói như một lính “Bảo an”, một người
thân thuộc trong gia đình tiểu đoàn dù số 5.

Eliane không còn xa nữa. Trên bản đồ, vị trí quần thể các điểm tựa nom như
một cái bánh hình lưỡi liềm, sừng phía Nam chính là Eliane 4. Hiện nay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.