ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 33


Tiếng động cơ lọt qua cửa mở kêu ầm ĩ. Hai sĩ quan phải gào thét vào tai
nhau mới nghe rõ :

- Dưới đất đông người lắm, thưa thiếu tá !

Bréchignac cúi xuống nhìn. Dưới cánh máy bay hiện rõ những bóng người
trên đồng ruộng, Bréchigac trả lới Abeide :

- Đó là dân thường. Không thấy mang vũ khí !

Liếc nhìn điểm báo trong máy bay, Bréchignac ngạc nhiên khi thấy vẫn để
đèn đỏ, đáng lẽ phải bật đèn xanh để nhảy từ sáu phút rồi. Nhìn xuống dưới,
cũng không thấy những đặc điểm của bãi nhảy dù như đã ghi trong những
tấm ảnh chụp từ trên không. Abadie hỏi :

- Ta đang ở đâu thế này ?

Bréchignac nhún vai tỏ ý không biết. Trong đầu thiếu tá vụt lên những nỗi lo
sợ từ đêm trước. Khi được phổ biến là máy bay sẽ chỉ bay một lượt để có thể
thả xuống toàn bộ tiểu đoàn dù, Bréchignac đã lưu ý các phi công những rủi
ro của sự tản mát khi toàn bộ số lính dù tiếp đất. Ông đã hỏi :

- Lúc thả dù các anh bay theo tốc độ nào ?
- Không dưới 170 kilômét một giờ.

Một bài toán cấp tốc. Một đội 24 lính dù đã tốt nghiệp cũng phải mất từ một
phút rưỡi đến hai phút mới nhảy hết ra khỏi máy bay. Trong thời gian hai
phút đó, máy bay đã bay được một đoạn đường dài tới ba kilômét.

“Như vậy là toàn tiểu đoàn sẽ tiếp đất từ năm đến sáu kilômét từ người đầu
đến người cuối”. Bréchignac kết luận như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.