ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 358

Ở các đơn vị cấp dưới, đợt im ắng được vui mừng đón nhận từng ngày. Các
sĩ quan không phải vạch trước những kế hoạch dài hạn, đã bắt đầu thưởng
thức những giờ phút yên bình, có thể hút trọn vẹn một điếu thuốc lá, ban
đêm không có báo động, những người may mắn có thể ra sông tắm, dù chỉ
đôi lần.

Có tiếng động phát ra từ một loa phóng thanh. Trung sĩ Ducloux và trung
úy Armandi cúi xuống, chăm chú nghe. Hình như, gần chỗ đặt máy ghi
chấn động, Việt Minh đang hoạt động.

Rồi đột nhiên, một tiếng nói bất ngờ cất lên, giọng nói rè rè do chất lượng
máy phát chứ không phải do người nói bằng thứ tiếng Pháp rành rọt.

- Này, các anh đừng cử trinh sát viên do thám chúng tôi nữa. Cho tới nay,
chúng tôi vẫn để cho nó lọt vào các phòng tuyến của chúng tôi là để quan
sát hình thù nó như thế nào.

Tuyệt không có một vẻ châm biếm hoặc hằn học nào trong giọng của người
nói. Anh ta chọn câu rất kỹ, có vẻ như đã học thuộc lòng từ trước. Đột
nhiên, tiếng nói ngưng bặt.

Armandi mỉm cười, nhận xét :

- Thế là Việt Minh đập tan các máy ghi chấn động của mình rồi. Tiếc quá.

Như một cái máy, Armandi gọi điện cho pháo, đề nghị bắn vào chỗ máy ghi
chấn động.

Trung úy pháp binh Lepinay trả lời rất rõ :

- Không được ! Chúng tôi không còn nhiều đạn pháo để có thể phung phí
vài quả đạn bắn vào vài tên địch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.