ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 86


Nhưng, từ bữa đó trở đi, cứ hỏi đến lính Thái là được trả lời :

- Chúng nó “về nhà” rồi !

Nếu cứ theo đà này, tiếp tục vài tuần nữa thì không còn lính Thái để giữ đồn
nữa, và các đơn vị lính Thái cũng sẽ tan biến trong làn gió hốt hoảng đang
lan tràn khắp các đơn vị ở Điện Biên Phủ. Nhưng dù sao, cũng vẫn có những
người lính Thái trung thành ở lại cho đến tận những giờ phút cuối cùng.

Còn trong lúc này thì các tiểu đoàn đang băng bó các vết thương. Hoffman
đã quay trở lại cụm cứ điểm Isabelle. Cuộc sống ở đây đối với anh lại buồn
tẻ, ảm đạm với công việc hằng ngày là sửa sang công sự, đào hào thoát
nước, tập bắn và tuần tra thăm dò chuẩn bị cho những trận phản kích.

Đó là công việc mà lính lê dương buộc phải làm một cách miễn cưỡng.
Không phải chỉ những cuộc tuần tra ban đêm kéo dài hầu như vô tận làm họ
chán ngán mà chính là vì họ phát hiện thấy con đường ngắn nhất để cứu viện
cho các cứ điểm Claudine và Eliane nằm ngay dưới tầm súng cối địch. Binh
lính bảo nhau :

- Đó là con đường tứ sát.

Đôi khi , cảnh buồn tẻ hằng ngày đột nhiên náo nhiệt hơn bình thường. Đó
là việc chuẩn bị đón tiếp các nhân vật quan trọng. Quốc vụ khanh phụ trách
quốc phòng, ngài Chevigné, tới thăm Điện Biên Phủ ngày 7 tháng 2. Bộ
trưởng Quốc Phòng René Pleven tới Điện Biên Phủ ngày 19.

Những chuyến đi thăm thị sát kiểm tra này đã đem lại niềm vui cho đám lính
lê dương xếp hàng dọc theo đường băng để làm lễ nghênh đón. Hôm đó,
ngài Bộ trưởng Quốc phòng mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, không phải là
thường phục, mà cũng không hoàn toàn là quân phục. Ngài sắn ống quần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.