ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 84

Chevalet kêu to, hoảng hốt :

- Lạy Chúa tôi ! Có địch !

Hoffman nối lời :

- Mà đây mới chỉ là những tốp đầu tiên. Chúng còn đông lắm.

Quả thật, quân địch tới liên tiếp từng đợt tưởng chừng như không bao giờ
chấm dứt. Để phản kích, một đại đội lê dương, địch hình như có tới một tiểu
đoàn. Mà toàn là những bộ đội thiện chiến, lẩn rất nhanh từ gốc cây này
sang gốc cây khác, vụt một cái đã ra ngoài tầm bắn của các xạ thủ lê dương.

Hai bên đã tiến sát tới mức có thể giao chiến giáp lá cà. Một lính Việt Minh
nhảy tới trước mặt Chevalet, nã một loạt đạn ngang bụng suýt nữa có thể
tiện đứt Chevalet ra làm đôi. Nhưng Hoffman, đã thấy trước mối nguy và đã
bắn lại rất kịp thời. Người lính Việt ngã vật xuống , loạt đạn trúng vào thắt
lưng da của Hoffman làm cho trái lựu đạn rơi xuống như một quả trứng.

- Rút !

Mệnh lệnh được truyền đi từ tiểu đội này đến tiểu đội khác. Trung úy
Beauchamp nhìn thấy bộ đội địch tràn tới, đã kịp thời ra lệnh lui quân. Chỉ
trong vòng vài phút chiến đấu, đại đội 11 lê dương đã có 4 lính bị chết, 11 bị
thương. Đại đội bắt đầu leo xuống núi, chậm chạp , nặng nề vì phải dìu
thương binh.

Đến lưng chừng núi, đại đội lại bị đạn trọng liên của địch từ các điểm cao
bên cạnh bắn tới, tiếp theo là một chùm đạn súng cối. Lại có thêm người
chết và bị thương.

Hoffman vác Chevalet trên vai, vứa buồn vừa tức. Buồn vì người bạn thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.