D.Z., rốt cuộc ông ta đã vớ được ba quả đạn nhưng đã thận trọng giữ chúng
lại để dự bị cho dịp sau.
Các đơn vị càng khó nhận ra nhau do đến phút cuối cùng, màu sắc các
thùng pháo sáng phân cho mỗi đại đội đã bị thay đổi; lại thêm sau khi chiếc
ảnh cuối cùng của “Natacha” được chụp từ trên không, đã có một thủ lĩnh
Thái chết và được chôn cất ngay giữa D.Z., và cờ phấp phới trên ngôi mộ bị
hiểu nhầm là ám hiệu chỉ nơi tập trung cho những lính dù bị lạc đơn vị. Cái
nhóm tập hợp nhỏ nhũng binh lính Pháp ấy đã không qua mắt quân địch, và
vào lúc 11 giờ 30 họ đã xả súng cối bắn tới tấp vào khu trung tâm của D.Z..
Tuy nhiên lúc này Bigeard đã bắt hên lạc được với tất cả các đại đội của
mình, nhưng vẫn chưa có liên lạc với máy bay của ba vị tướng đang tiếp tục
lượn vòng trên bầu trời thung lũng. Thế trận dần dần được hình thành: đại
đội 3 tới tăng cường cho đại đội 1 đang bị hỏa lực cấp tập của địch bắn cho
phải nằm chết dí dưới đất; đại đội 2 giữ được vững ở mặt tây, còn đại đội 4
thì vừa tập hợp lại đội ngũ vừa tiến lên phía bắc.
Chỉ huy sở của Bigeard lúc này mới chỉ là cái hố nông bên một lối mòn
chạy qua ruộng. Chính từ cái hố dó, viên tiểu đoàn trưởng - mà mật danh
“Bruno” vang lên trên khắp các làn sóng điện đàỉ - chỉ huy trận đánh bằng
cái mà một nhân chứng sau này gọi là “một đống các máy radio Mỹ
A.N.P.R.C. - 10”. Cần ăngten chiếc máy liên lạc của ông ta với cấp trên đã
bị gãy tan, nhưng đến 12 giờ 15, có một chiếc máy bay nhỏ Morane 500
xuất hiện trên bầu trời trận địa. Điện đài của máy bay được dùng làm trạm
trung chuyển giữa quân nhảy dù và thế giới bên ngoài. Sự có mặt của chiếc
máy bay đó là một may mắn trời cho bởi vì các súng cối của tiểu đoàn tới
lúc này vẫn chưa có đạn còn pháo thủ của 35 R.A.L.P. thì chỉ có thể tìm
thấy pháo của minh sau khi trận đánh kết thúc mà thôi. Nhờ chiếc máy bay
Morane 500, Bigeard đã có thể yêu cầu máy bay ném bom B26 yểm trợ.
Các máy bay này từ đầu trận đánh. vẫn đang chờ mặt trận ổn định để can
thiệp, ném bom trúng Điện Biên Phủ mà không lo trúng phải quân mình.
Họ đã làm việc đó với một sự chính xác mà những người lính nhảy dù về
sau này mô tả là “thần tình”, và chẳng bao lâu sau, một dãy cột khói đen