ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 248


Phải chăng anh đã có linh cảm gì? "Có thể trong nhiều ngày tới em sẽ
không có tin tức nhưng em hãy yên tâm, tình hình không cho phép dễ dàng
gửi thư và anh cũng không biết bức thư này bao giờ đến tay em" (ngày 21-
3).

Mác xen đã gợi ý anh lần đi phép sắp tới anh sẽ cùng cô và bé Misen đi
Bítcarốt trong vùng Lăng đơ, anh liền hưởng ứng "tháng sáu ở Bítcarốt thì
anh sành lắm ... Nghỉ một tháng ở đấy cả ba người thì thoải mái lắm”.

Về phần mình, Vécđaghê kể với vợ việc Việt Minh trao trả người bị thương
ở Gabrien nhưng anh không đả động gì đến việc rút bỏ An nơ Mari. Cũng
không có một lời nào về việc bổ nhiệm anh đến đơn vị Clêmăngxông. Bí
mật quân sự. Ngày 23-3, anh phàn nàn về báo chí:

“Chẳng có gì mới từ sau những trận đánh dữ dội các ngày 13, 14 và 15. Mọi
việc đã trở lại trật tự. Tinh thần tuyệt vời, chỉ lung lay vì những tin tức hãi
hùng mà báo Pháp đã đăng để đưa các em vào trong mọi tình huống. Chỉ
cần em biết rằng ở đây không phải chỉ có một phóng viên báo chí, điều đó
làm cho em có thể đánh giá được tính xác thực của các tin tức mà các em
đọc trong báo”. (Chú thích: Năm thành viên của Cục báo chí thông tin đã
được cử lên Điện Biên Phủ, nhưng đó là những hạ sĩ quan chứ không phải
là nhà báo chuyên nghiệp: Pie Soenđoócphe, Đa men Camuýt, Giáng Pê rô,
Ray mông Máctinốp (bị giết 13-3), Ăngđrê Lơbông (bị thương và sơ tán
ngày 14-3).

Ở tiểu đoàn 8 xung kích, bức thư cuối cùng của đại uý Pisơlanh gửi cho bố
đã được phát đi ngày 20-3:

“Hôm nay, lần đầu tiên kể từ cuộc tấn công của Việt Minh, có một chuyến
thư đi. Không một máy bay nào có thể hạ cánh ban ngày, đường băng ở
dưới hỏa lực của các đại bác Việt Minh, bắn vào tất cả những cái gì đỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.