ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 249

xuống. Cho nên con giả thiết rằng chuyến thư này sẽ đi đêm nay. Bố đừng
quá lo lắng, những thiệt hại của chúng ta không quan trọng lắm mặc dầu
pháo binh Việt Minh thường xuyên quấy nhiễu. Ở đại đội của con - chúng
con sờ vào gỗ (theo mê tín - ND) - không ai bị giết, không ai bị thương.
Phải có những quả trái phá mới giết được một người!”

Ở tiểu đoàn 6 dù thuộc địa, Samalăng kết hợp chuyến đi máy bay của
những người bị thương với việc chuyển thư từ.
Theo cách nhìn của anh, mỗi máy bay bay đi đều mang theo các túi thư,
nhưng không phải lúc nào cũng như vậy. Hai ngày sau khi trở lại Điện Biên
Phủ, anh viết cho Blăngsơ:

“Một máy bay Hồng thập tự vừa đỗ xuống để lấy người bị thương, nhưng
không thể đưa họ lên máy bay được, Việt Minh bắn pháo dữ dội vào sân
bay. Máy bay phải bay đi mà không chở được thương binh. Còn các anh,
luôn luôn quá trung hậu, các anh vừa chấp thuận một cuộc tạm ngưng chiến
để Việt Minh lấy người bị thương của họ" (ngày 18-3) (Chú thích: Ăngđré
Samalăng muốn ám chỉ cuộc tạm ngưng chiến do Việt Minh đề xuất sau khi
Bêatơrít sụp đổ, cuộc ngưng chiến này là để lấy thương binh Pháp chứ
không phái lấy thương binh Việt Minh.).

Ba ngày sau, trong khi vẫn giữ kín các hoạt động của tiểu đoàn Biga,
Samalăng mô tả môi trường cho Blăngsơ:

“Phong cảnh đã thay đổi nhiều kể từ tháng 11. Không còn nhà cửa, không
còn cây cối. Chỉ có lô cốt, hầm hào, dây kẽm gai. Một nỗi phiền lòng là
không có cách gì mua được gà vịt, trái cây, bánh nếp. Không có gì hơn
ngoài binh lính, đạn được và các cuộc thả dù. Ở xa trên các ngọn đồi, người
ta đoán đó là làng mạc, ở đó chắc có gà, vịt, nhưng "chúng xanh quá ...
Chẳng ai rõ kết cục sẽ như thế nào nhưng bọn anh có một niềm tin: Việt
Minh sẽ nướng chủ lực của họ ở nơi đây" (ngày 23-3).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.