ĐIỆN BIÊN PHỦ TỪ GÓC NHÌN CỦA NGƯỜI LÍNH PHÁP - Trang 473

thương đã để anh lại. "Tôi tìm thấy ông ấy lúc 6 giờ sáng, Panarôni chứng
minh. Ông ấy yếu đi nhiều vì mất máu và đau đớn nhưng vẫn cố chịu
đựng".

Đenphốt nói Payơrê bị thương khoảng 2 - 3 giờ sáng. Bị mảnh đạn vào
bụng và vùng thắt lưng, Payơrê đã qua hơn bốn giờ không được săn sóc.
Một giờ nữa lại qua đi để chờ bác sĩ Prêmiliơ khám cho. Người ta đưa anh
đến "trong một tấm bạt lều, gào lên vì đau đớn và đòi chết. Tôi cho chuyển
anh đến trạm giải phẫu của Hanz, ở đấy, dù đã xử lý bằng huyết tương và
moócphin, cũng không thể duy trì được cuộc sống cho anh”.

Một cha tuyên úy ở bên cạnh người bị thương và bác sĩ Prêmiliơ lực bất
tòng tâm, đã chứng kiến giây phút cuối cùng của Payơrê. Anh đã chờ quá
lâu, mất máu quá nhiều, không còn sức lực nữa mà phấn đấu để sống. Anh
là người tốt nghiệp võ bị Xanh Xia thứ ba, khóa "Gariglianô" phục vụ ở tiểu
đoàn 1, trung đoàn 4 Ma rốc bị tử trận. (Chú thích: Sinh năm 1930.
Đôminíc Bonnê đờ Payơré nhập ngũ năm 1949. Anh được ghi vào danh
sách đi Đông Dương. Anh lên tàu tháng 12. được cử về tiểu đoàn 1, trung
đoàn 4 Ma rốc ngày 28, anh được không vận cùng tiểu đoàn lên Điện Biên
Phủ.)

Chương 14 - "CHÀO ĐÓN CÁC BẠN TRÊN CÁCLÔLÔ"

Caxtơri không phải là người biết những bí mật tối thượng và Nava không
nói với ông ta ý tưởng của mình về "một cuộc ngừng bắn đơn phương". Tư
lệnh GONO như vậy không phải quan tâm việc gì khác ngoài việc tiến hành
trận đánh của mình. Trước ủy ban điều tra của Caxtơri, ông nhắc lại rằng
"các mệnh lệnh đã nhận được có tính chất tuyệt đối, không có chuyện lơi
lỏng được. Ngoài ý thức cá nhân ra, có thể là ý thức về điều ấy, tôi được
lệnh phải giữ vững và giữ càng lâu càng tốt".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.