ĐIỀN DUYÊN - Trang 1048

Nãi nãi ngược lại không có mắt nhìn, chỉ muốn lấy lòng, chỉ thích tới nhà

con trai kiếm cái ăn đồ mặc, rồi khoe khoang trước mặt thân thích, lấy mặt
mũi mà không hề cố kỵ cảm thụ của con dâu cả và cháu gái.

Chuyện như vậy, Đỗ Quyên tuyệt đối sẽ không nuông chiều.

Bằng không có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, sau này còn không đem gia

sản nàng tính cho hết.

Đi trên đường thôn với Lão Thực cha. Đã gần đến ngày trăng tròn, ánh

trăng xuyên qua chạc cây thưa thớt, thành những đốm sặc sỡ, bóng cây lắc
lư. Người đi, trăng cũng đi. Dến nơi trống trải, ánh trăng mờ ảo phủ khắp
nơi, khó phân rõ cảnh vật xa gần.

Nhớ tới chuyện sắp làm, tâm tình Đỗ Quyên đột nhiên sáng sủa.

Cao hứng, nàng ôm cánh tay Lão Thực cha đong đưa, miệng còn hừ hừ

"Ánh trăng đi ta cũng đi".

Lão Thực cha thấy khuê nữ cao hứng như vậy, cũng cao hứng theo.

Đỗ Quyên liền hỏi: "Cha, ngươi nói xem ta có nên nhường giường lại

hay không?"

Hoàng Lão Thực nói: "Nhượng cái gì? Không phải trong nhà còn có

giường sao. Trên gác xép cũng có thể ngủ được." Một mặt ở trong lòng nói
thầm, nương cũng thật là, giường khuê nữ hắn, làm sao có thể cho người
khác ngủ chứ?

Người đều có tư tâm, chỉ là không bị đào ra mà thôi.

Tỷ như Hoàng Lão Thực, tuy hắn là Lão Thực nhưng thập phần thiên vị

mấy khuê nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.