ĐIỀN DUYÊN - Trang 120

Tuy con dâu cả không được hai người thích, lại mạnh mẽ nhưng cấp bậc

lễ nghĩa một điểm không thiếu, người không thể phản đối.

Phùng Trường Thuận xem tình hình hai người, trong lòng liền có tính

toán.

Hắn biết con gái của mình, hiếu thắng quật cường, nhất định không chịu

được bà bà lắm mồm, bởi vậy thà không dính dáng đến bọn họ, rõ ràng
hiếu thuận trước mặt cha mẹ chồng cũng không được điểm tốt. Không so
được với em chồng và em dâu, một đôi trai gái được cha mẹ chồng nuôi,
lúc bận rộn cha mẹ chồng còn thường xuyên giúp bọn hắn làm việc, nấu
cơm linh tinh, bên ngoài nơi nơi khen vợ con trai út là tri kỷ.

Hắn thở ra một hơi nói: "Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt! Nếu nàng

dám không hiếu thuận, ta đánh gãy đùi nàng. Bất quá Tú Anh ăn nói vụng
về, sẽ không có lời ngon tiếng ngọt dỗ người, ta cũng sẽ không dạy nàng
cái này, thông gia cũng chịu phần trách nhiệm."

Hắn không phải là tới cửa cãi nhau.

Con gái gả tới Hoàng gia, đường xá xa xôi, muốn chiếu ứng cũng không

chiếu ứng đến, còn phải dựa vào Hoàng gia chiếu ứng.

Hoàng lão cha không lời nào để nói, chỉ cười gượng, cảm thấy người

ngoài núi khéo đưa đẩy, lời này là trách Hoàng gia không đối đãi tốt con
gái hắn đâu.

Hoàng đại nương thổ lộ với Phùng bà mụ, nói nàng không bạc đãi con

dâu cả, đối với nàng tốt thế nào, vân vân....

Phùng bà mụ ngồi yên mỉm cười, cũng không nói chuyện.

Phùng Trường Thuận cười nói: "Thật là cảm tạ bà thông gia. Ta năm ấy

tới đây thu mua thổ sản vùng núi, thấy con rể Lão Thực, Hoàng gia cũng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.