Bởi vì nàng nói là "chỉ cần nhà ta có món ngon sẽ đưa cho gia gia nãi
nãi", nhưng nàng đã nói với tiểu di không cần đưa con mồi cho các nàng.
Các nàng muốn ăn sẽ tới nhà tiểu di ăn. Sau này, Hoàng gia là sẽ không
thường có món ăn thôn quê, dĩ nhiên sẽ không đưa cho gia gia nãi nãi.
Hoàng lão cha hừ một tiếng nói: "Lòng hiếu thảo của ngươi, ta không
chịu nổi!"
Hoàng đại nương cũng cả giận nói: "Hiếu tâm? Nếu thật chúng ta tới
đây, người vợ nhẫn tâm kia không nghĩ biện pháp giết chết hai chúng ta sẽ
không buông tay! Lòng dạ hiểm độc, sai sử khuê nữ ra mặt, còn mình trốn
qua một bên chế giễu..."
Phùng Minh Anh lập tức giương giọng chửi, nói nàng là thiên hạ đệ nhất
độc bà bà.
Tam thái gia vội vàng ngăn cản, hung hăng trừng mắt nhìn Hoàng đại
nương.
Đỗ Quyên cười nói: "Không phải ta hiếu tâm, là cha nương ta bọn họ
hiếu tâm. Ta mới lười quản gia gia nãi nãi đó."
Nãi nãi không thừa nhận hiếu tâm của Phùng Thị, nàng càng muốn đề
cao nương.
Muốn cho bà hiểu là: nếu không có cha mẹ, tỷ muội các nàng sẽ không
hiếu kính.
Khí huyết Hoàng lão cha cuồn cuộn một lần nữa.
Hoàng Tiểu Bảo nhịn không được kêu lên: "Gia gia!"
Hiển nhiên Hoàng Tiểu Bảo không tán thành hắn liều mạng chống đối,
vừa đỡ hắn đứng lên.