ĐIỀN DUYÊN - Trang 1322

Lúc nãy quỳ cả nửa ngày, chân hắn chịu tội, đến bây giờ đứng còn run

rẳy.

Hoặc là dùng cái chết để ép buộc?

Vốn hắn có ý tưởng này nhưng chẳng biết tại sao bây giờ lại không tự

chủ rùng mình một cái, cảm thấy coi như mình chết thật, Lão Thực nhiều
lắm là thương tâm khóc một trận, nhưng vẫn sẽ không từ hôn, lại càng sẽ
không xử phạt Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi. Con trai hắn chính là đầu
gỗ, vô tâm vô phế!

Nhận thức này làm cho hắn vừa thống hận vừa không cam tâm.

Nhưng cứ như vậy mà đi về, đích thực khó nhịn nổi. Hắn liền đưa mắt

nhắm ngay Phùng thị. Theo kinh nghiệm của hắn, khó có thể làm gì nhi tử
nhưng đối với người con dâu này thì đả kích đó thật lớn.

"Hoàng gia ta xui tám đời mới cưới ngươi, cái Tang Môn tinh này! Sinh

ra 2 yêu tinh hại người, dạy ra thứ súc sinh vô nhân tính!"

Nói xong quay đầu bước đi.

Quả nhiên Phùng Thị biến sắc.

Hoàng đại nương cũng hướng mặt đất "Phi" một ngụm, mắng: "Tang

Môn tinh!"

Nhưng Phùng Minh Anh lập tức đáp trả nói: "Cha ta nói mắt hắn bị mù

mới đem khuê nữ gả vào một gia đình không biết xấu hổ, một gia đình đều
là súc sinh! Nếu không vì tội nghiệp đám cháu ngoại, năm đó hắn đã mang
đại tỷ về nhà."

Hoàng đại nương giận dữ, giọng the thé nói: "Kêu nàng lập tức cút!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.