ĐIỀN DUYÊN - Trang 1333

Thấy cha mẹ hỏi, Đỗ Quyên trấn an nói: "Không sao. Cũng không sốt."

Phùng Thị không yên lòng, kêu Đỗ Quyên tránh ra, tự mình ngồi lên

giường, đưa tay sờ trán Hoàng Ly.

Hoàng Lão Thực đứng bên cạnh khẩn trương hỏi: "Còn sốt không?"

Tựa hồ cảm thấy xúc cảm không ổn, Phùng Thị không lên tiếng, lại

chồm người qua, dùng miệng chạm vào trán Hoàng Ly, vì cảm giác đôi môi
với thân nhiệt nóng lạnh tốt hơn, sau đó mới trả lời: "Không sốt."

Tuy nói như vậy, bàn tay lại giúp Hoàng Ly kéo góc chăn, rồi ôn nhu nói:

"Vẫn không thể đứng lên đâu. Bên ngoài gió lớn, dưỡng thêm một ngày.
Kêu tỷ tỷ ngươi bồi ngươi kể chuyện xưa nghe, nương đi nấu món ngon
cho ngươi ăn. Muốn ăn cái gì?"

Nương ôn nhu như vậy thật hiếm thấy. Hoàng Ly quả thực hạnh phúc

chết được.

Nàng nhìn Phùng thị, nhỏ giọng nói: "Không muốn ăn gì hết."

Bộ dáng yếu ớt, tựa hồ còn suy yếu hơn tối hôm qua.

Lão Thực cha nghe xong nóng nảy, vội nói: "Không ăn làm sao khoẻ lên

được? Con gái, mẹ ngươi từ nhà bà ngoại mang về rất nhiều thứ ngon, buổi
trưa làm cho ngươi ăn. Xem ngươi kìa, gầy quá!" Bộ dáng thật đau lòng.

Ánh mắt Hoàng Ly sang hẳn lên, ngoan ngoãn gật đầu đáp: "Ừ."

Lúc này cũng không nói không muốn ăn.

Đỗ Quyên và Hoàng Tước Nhi thấy rõ ràng tiểu tâm tư của nàng, nhìn

nhau nhịn cười. Bởi vì thương tiếc nàng bị bệnh nên không chọc thủng,
mặc cho nàng làm nũng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.