ĐIỀN DUYÊN - Trang 134

Phùng Minh Anh cũng người thích chơi, bên cạnh đẩy Hoàng Tước Nhi,

nói: "Tước Nhi, đưa tiểu di chơi một hồi. Nương, Hoa Nhi dễ thương như
vậy, ta muốn ở lại nhà đại tỷ thêm vài ngày."

Phùng bà mụ liếc nàng một cái, nói: "Nói thẳng ra là ngươi muốn chơi

đi. Đừng mượn cháu ngoại ta nói chuyện."

Phùng Minh Anh nghe xong không thuận theo, làm nũng với mẹ nàng.

Đỗ Quyên thay tã xong, lại bị Phùng Thị ôm vào ngực, làm cho nàng bú

sữa.

Nàng ra sức hút, lại như cũ cái gì cũng không hút ra.

Phùng bà mụ kinh ngạc nói: "Đã là ba ngày cũng nên xuống sữa. Đây là

có chuyện gì?"

Phùng Thị không lên tiếng.

Phùng bà mụ sợ con gái khổ sở, nói: "Sinh đứa nhỏ muộn vài ngày mới

xuống sữa cũng không phải là không có, việc này không cần phải gấp gáp.
Ngươi nghỉ ngơi trước, ta ôm nàng đi cách vách tìm Lâm gia." Nói xong
ôm lấy Đỗ Quyên đi ra ngoài, Phùng Minh Anh và Hoàng Tước Nhi cũng
đi theo.

Phùng Thị nhìn bóng dáng nương, mãi cho đến nhìn không thấy còn

ngẩn người.

Bên ngoài, nắng chiều đỏ nửa bầu trời. So với giữa trưa, nắng nhạt hơn

nhiều, chim về rừng cảnh sắc an tường.

Bên tay phải trước lều cỏ là một đống lớn cành tùng, Phùng Trường

Thuận mang theo con rể Hoàng Lão Thực và con trai Phùng Hưng Phát
dùng đao chẻ củi, vừa chỉ bảo con rể: "... Không phải cha nói ngươi, con rể,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.