ĐIỀN DUYÊN - Trang 1459

biết, có đôi khi thật ngây thơ. Tỷ như Nhị Nha vừa rồi, tâm tư con gái nàng
vừa nghe là hiểu, nhưng Đỗ Quyên nghe không hiểu.

Nàng không biết là bởi vì tâm lý tuổi tác của Đỗ Quyên già giặn hơn,

trong lòng lại có người, làm sao để ý mấy chuyện đó, bất quá coi như là
nhàn thoại nghe xong rồi thôi. Nếu nàng dụng tâm sẽ phát giác ra.

Thấy Hoàng Tước Nhi nói mình ngây ngô, Đỗ Quyên nhịn cười không

được.

Hai người giặt xiêm y xong, xoay người vào nhà.

Ở trong sân phơi xiêm y, Hạ Sinh đi tới, khẽ giọng kêu lên: "Tước Nhi!

Giặt xong?"

Hoàng Tước Nhi gật đầu, nói: "Ngươi còn chưa ngủ, đang làm cái gì

vậy?"

Hạ Sinh đến gần nàng, xem ra có lời nói với nàng.

Thời khắc tuyệt vời như thế, Đỗ Quyên không muốn quấy rầy bọn họ.

Dù sao đã định thân, lại ở trong nhà mình không sợ có chuyện. Bởi vậy
nàng ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà phía tây Lâm gia phất tay.

Tiếng tiêu lập tức dừng lại. Lâm Xuân giơ tay lên, một cọng dây thừng

bay xuống, đầu cọng dây rơi trên đầu tường Hoàng gia.

Đỗ Quyên đưa tay kéo dây thừng. Lâm Xuân nhẹ nhàng kéo một cái,

nàng liền phóng qua tường viện nhà mình, bay qua đầu tường Lâm gia, phi
thân lên nóc nhà phía tây Lâm gia.

Tới nóc nhà, nàng ngồi xuống bên người Lâm Xuân, khẽ cười nói: "Vẫn

là ở trên đây tốt. Vừa lên đến là cảm thấy lòng dạ trống trải. Sao ngươi còn
không đi luyện công?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.