Quế Hương, cũng thực chờ mong, chờ mong tình cảnh nàng thất bại khó
chịu.
Lại nói Đỗ Quyên, đem mẫy chỗ Lâm Xuân giao phó tính toán lại một
lần nữa, quả nhiên có một chỗ tính sai. Tu chỉnh xong liền đưa qua cho hắn.
Sau khi trở về thấy các thiếu nữ tụ tập dưới cây đào líu ríu cười đùa, có
người đứng ở trong sân vỗ tay, cười nói: "Các cô nương còn có công phu
nói chuyện phiếm nữa? Đừng dây dưa, lập tức phải ăn cơm. Quế Hương,
thịt ngươi kho đã chín chưa? Nhị Nha, bắt đầu chiên trứng đi. Thanh Hà,
ngươi có thể chiên cá rồi. Hoàng Ly, múc thịt kho măng ra. Còn có các
ngươi vài vị đại tiểu thư, xào rau và canh nên bắt đầu làm... Đến đến đến,
đều làm đi! Bên kia chờ chúng ta thi thố tài năng đó!"
Các thiếu nữ lập tức cười vang, như bướm bay về bốn phía, công việc lu
bù lên.
Thì ra, các nàng muốn học hỏi tài nghệ nấu nướng lẫn nhau. Hoàng gia
có không đủ nồi, bởi vậy mọi người đều mang theo nồi nhỏ và lò than đến,
hơn nữa lâm thời dựng bếp, mỗi người đều tuyển một hai món sở trường
làm, mỗi ngày đều rất náo nhiệt.
Sau một hồi bận rộn, Đỗ Quyên phân phó Nhậm Viễn Minh qua cách
vách kêu ăn cơm.
Vừa nói ăn cơm, đám người vợ Đại Đầu, vợ Đại Mãnh vội tới Hoàng gia
bới cơm bưng thức ăn. Thùng lớn đựng cơm, tô sành to đựng đồ ăn, hai
người khiêng về.
Các thiếu niên lại không chịu ở bên kia ăn, như ong vỡ tổ tới sân Hoàng
gia.
Tốt xấu gì cũng cố kỵ hình tượng, muốn cho các thiếu nữ có ấn tượng
tốt, đều tới giếng rửa tay rửa mặt, còn đem áo khoác mặc vào.