Một lời chưa xong, Lâm Xuân lại một cái tát đi qua, máu tươi vẩy ra.
Cửu Nhi cũng ác đá hắn một cước, bị hắn đá lăn lộn dưới đất vài vòng,
không còn chút hình tượng nào.
Bát Cân biết tâm tư 2 đường ca, đều thích Đỗ Quyên, muốn nháo to lên
để bọn họ buông tay không dám cưới Đỗ Quyên. Bởi vậy hắn cắn răng nhịn
đau, kêu Đỗ Quyên là vợ hắn, khi còn nhỏ liền...
Sắc mặt Lâm Xuân lành lạnh, không chờ hắn nói xong, liền nắm áo xách
hắn lên, đưa tay phải ra một quyền vào mặt bên trái hắn.
Tai trái Bát Cân ong ong, mắt nổ đom đóm, lần nữa hôn mê bất tỉnh.
Trong đám người ở đây có đệ đệ Bát Cân. Thấy ca ca bị đánh đến như
vậy, sợ choáng váng.
Đợi tỉnh táo lại, kêu khóc chạy đi tìm người, nói ca ca bị đánh chết.
Cũng không cần tìm, Hạ Sinh đã đem Lâm thái gia, Lâm đại gia (là lý
chính, đã từ chức), Lâm Đại Mãnh, Lâm Đại Đầu tới.
Cha mẹ Bát Cân cũng theo tới.
Cha hắn là ngũ đệ của Lâm Đại Mãnh, gọi Lâm Đại Thắng.
Hai vợ chồng Lâm Đại Thắng vào cửa đã nhìn thấy Lâm Xuân đánh Bát
Cân một quyền, nhất thời như điên xông lên, quát to: "Xuân Sinh, ngươi
dám đánh đệ đệ?"
Lâm Đại Đầu luống cuống, chạy đến bên cạnh nhi tử hỏi: "Xuân Nhi, sao
đánh nhau?"
Lâm Xuân trừng đại phòng ngũ thúc không ngôn ngữ, ánh mắt lạnh lẽo,
vẻ mặt lẫm liệt.