ĐIỀN DUYÊN - Trang 1803

Lâm Xuân nghe xong lời này, nhìn ánh mắt Đỗ Quyên, lập tức hiểu ra.

Hắn liền vội vàng nói: "Thái gia gia, chuyện này Đỗ Quyên có nói cho ta

biết ..."

Còn chưa nói xong, Lâm thái gia cắt ngang lời của hắn, khẽ cười nói:

"Được rồi, ngươi cũng đừng nói nữa. Chúng ta đều hiểu được. Nếu Đỗ
Quyên nói việc hôn nhân của nàng Ngư nương nương có sắp xếp, vậy trước
tiên nghe theo đi, chẳng lẽ chúng ta có thể bức thân?"

Dễ dàng nghe theo như vậy?

Đỗ Quyên và Lâm Xuân hiển nhiên không ngờ tới sẽ như vậy, trong lòng

bất an hẳn lên.

Hai người hiểu ngầm, trao đổi ánh mắt, suy đoán dụng ý Lâm thái gia.

Lâm thái gia quét nhìn bọn họ, cũng trao đổi ánh mắt với Lâm thái thái,

nhịn cười cúi đầu bưng chén trà lên uống, thực nhàn nhã.

Cái gì mà Ngư nương nương an bài?

Đây không phải là an bài!

Có ai đẹp đôi hơn cặp trước mắt này không?

Hắn sống đến từng tuổi này, bản lãnh khác không có, nhãn lực vẫn phải

có.

Uống hai hớp trà, hắn để ly xuống, đứng lên, cười nói: "Đi! Bọn họ còn

phải ra ruộng, đều có việc. Chúng ta đừng ở đây chậm trễ người ta. Lỡ việc
trồng cấy lại đòi chúng ta bồi thường."

Nói làm ai cũng cười, hộc hộc đồng loạt đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.