ĐIỀN DUYÊN - Trang 1840

Đỗ Quyên hỏi ngược lại: "Vậy theo Dương đại gia là sao?"

Dương Ngọc Vinh cướp lời: "Không đáp ứng thì từ hôn!"

Đỗ Quyên bừng tỉnh đại ngộ nói: "Thì ra là Dương đại gia muốn từ hôn!

Vậy thì nói sớm đi! Vừa rồi ta còn ngạc nhiên, nếu không muốn từ hôn thì
giúp đệ đệ ta tìm cha mẹ làm gì? Trực tiếp chiêu làm tới cửa con rể là được,
dù sao việc này cũng không ai biết. Thì ra là Dương đại gia muốn từ hôn."

Nàng chán ghét nhất người như vậy, trong ngoài không đồng nhất giả bộ

làm người tốt.

Mà nàng cũng chán ghét giao tiếp với người như vậy nhất, luôn muốn

tìm cách thoải mái nói ra chuyện họ không muốn lộ, lợi người lợi mình.

Dương Ngọc Vinh cảm thấy lời này không dễ nghe, lại thấy mọi người

nghe xong thần sắc không đúng, mặt hắn trắng bệch lập tức muốn bác bỏ.

Ngay sau đó Đỗ Quyên lại nói: "Điều này cũng khó trách. Đệ đệ ta vẫn

là tội nhân. Dương gia nuôi hắn một thời gian là đã hết lòng quan tâm giúp
đỡ, nếu vì việc này mà liên lụy Dương gia và Trần gia, vậy mới là không
bình thường, muốn từ hôn hoàn toàn có thể lý giải. Hoàng gia ta thì khác:
huyết mạch chí thân, đừng nói hắn chỉ là tạm thời phạm tội, dù lúc này bị
tội chết lập tức hành quyết, trước khi bị hành hình cũng phải nhận về nhà.
Hoàng Nguyên, sống là người Hoàng gia, chết là quỷ Hoàng gia, Hoàng gia
ta tuyệt sẽ không vứt bỏ hắn!"

Thanh âm giòn giã quanh quẩn trong công đường, chấn điếc tai.

Phùng Trường Thuận là người đầu tiên tỉnh táo lại, lớn tiếng nói: "Đúng!

Chúng ta tuyệt sẽ không vứt bỏ Hoàng Nguyên."

Phùng Thị khóc nói: "Con ta, ta chết cũng sẽ không bỏ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.