ĐIỀN DUYÊN - Trang 1858

thể không nhìn gần. Hơn nữa giải thích thập phần không tầm thường, đừng
nói là thôn nữ hương dã, ngay cả khuê tú thư hương cũng ít có người được
như vậy. Bởi vì không phải tất cả tiểu thư khuê các đều thông hiểu kinh sử,
người bình thường chỉ học chút thêu thùa bếp núc, rất ít người chỉ bảo nữ
nhi thi từ ca phú, có thể chuyện trò càng là phượng mao lân giác (lông
phượng vảy rồng, ý nói hiếm quý). Một cô nương gia đình nông dân sao
học được?

Trong lòng nghi ngờ, ngoài miệng lại nhu hoà nói: "Đâu có, đâu có!

Lệnh tôn tìm được con thất lạc nhiều năm, biểu lộ chân tình là bản tính con
người, bản quan thấy cảm động không thôi, sao có thể chê cười hắn."

Rồi quay qua khuyên giải an ủi Hoàng Lão Thực và Phùng Thị một

phen, nói một nhà cốt nhục đoàn tụ, phải nên cao hứng mới đúng, không
thể quá thương tâm vân vân.

2 thiếu niên kia cũng lúng túng, sợ Đỗ Quyên cho bọn họ là "văn thắng

chất", không có độ lượng của quân tử, nên bước lên phía trước bái kiến
Hoàng Lão Thực và Phùng thị, miệng nói "Hoàng bá phụ" và "Hoàng bá
mẫu", nói bọn họ là bạn cùng trường của Hoàng Nguyên, chúc mừng
Hoàng gia cốt nhục đoàn tụ, một mặt thỉnh Hoàng Nguyên giới thiệu những
người khác.

Hoàng Nguyên thấy Thẩm Vọng miệng nói chuyện, lại không chớp mắt

nhìn chằm chằm Đỗ Quyên, trong lòng không vui, hung hăng thụi hắn một
cái, trợn mắt nhìn hắn, trừng làm hắn xấu hổ dời ánh mắt, có thế mới giới
thiệu mọi người.

Thiếu niên áo trắng họ Tảm tên Hư Cực, thiếu niên áo xanh họ Thẩm tên

Vọng.

Đỗ Quyên lại đặc biệt giới thiệu Lâm Xuân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.