ĐIỀN DUYÊN - Trang 1884

——

"Còn có, triều đình tại kinh thành thiết lập Quốc Tử Giám, các châu thiết

lập thư viện là vì cái gì?"

Không chờ người đáp, chính nàng nói tiếp: "Vì giáo hóa dân chúng, dẫn

đường cho hậu bối tiến lên, vì Đại Tĩnh ta không bám vào một khuôn mẫu
bồi dưỡng nhân tài!"

"Nếu thiếu niên thư sinh không dám trần thuật, hoặc trần thuật phải dòm

trước ngó sau, xem xét thời thế, chưa mở lời đã mưu đồ bo bo giữ mình,
mở lời toàn là điều tốt, chỉ biết nói lời nịnh nọt, là làm mất nhuệ khí và bản
chất thiếu niên. Nếu thiếu niên cả nước đều mất nhuệ khí và bản chất, Đại
Tĩnh ta sẽ mất nhuệ khí. Mấy chục năm sau, đợi hiền thần lương tướng
đương thời của triều đình rời đi, ai tới thay thế bổ sung đây?"

Những lời này, các thư sinh không cần phải nói, như bị lôi kích, ngay cả

Tảm tuần phủ và vị ngự sử kia, còn có Trầm tri phủ cũng dại ra.

Đỗ Quyên gắt gao nắm chắc tiết tấu diễn thuyết, lần nữa cất cao giọng,

tung ra lời vàng lời bạc: "Thiếu niên trí tắc quốc trí, thiếu niên phú tắc quốc
phú, thiếu niên cường tắc quốc cường*! Ta là thiếu niên như mặt trời đỏ
mới lên, đầy ánh sáng rực rỡ, tựa như sông chảy ra biển mênh mông. Ta là
thiếu niên, như rồng ẩn mình, tung móng vuốt bay lên cao; tựa hổ gầm rừng
núi, bách thú kinh hoàng; tựa chim ưng vồ mồi, vượt qua gió bụi. Ta là
thiếu niên như hoa hiếm mới nở, không sợ bị mai một; tựa tướng tài, phất
cờ trỗi dậy. Ta là thiếu niên, vai mang kỳ thương, dưới ngọn cờ vàng nhìn
chung thiên cổ, ngang tàng tám cõi, tiền đồ như biển!!! Nếu sợ hãi rụt rè,
hoặc là há mồm là a dua nịnh hót, đầy giấy đều là lời ca công tụng đức, mất
bản sắc thiếu niên, với đất nước có ích lợi gì? Cứ thế mãi, tiền đồ Đại Tĩnh
ta ở đâu??"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.