ĐIỀN DUYÊN - Trang 1894

Nàng không cần trong núi chiêu phu!

Tương lai gả cho người, nhà mẹ đẻ cũng có người làm chỗ dựa cho nàng.

Hoàng Ly khóc, thân thể nhỏ rung động không ngừng. Hoàng Nguyên

bỗng nhiên bắt đầu đau lòng, gắt gao ôm lấy nàng, một tay vỗ nhẹ phía sau
lưng nàng, một tay khẽ vuốt tóc nàng, cũng không thể làm dịu, mặc cho
nàng phát tiết.

Hắn 9 tuổi rời nhà tới phủ thành đọc sách, đệ đệ và hắn cũng không thân,

biểu muội trước mặt hắn chỉ biết tùy hứng triền nháo. Người muội muội
ruột này mới gặp mặt hắn nhưng đối với hắn, trong ánh mắt tràn đầy khát
vọng không muốn xa rời, trong lòng hắn trách nhiệm huynh trưởng tự
nhiên sinh sôi.

Đỗ Quyên thấy một màn này, cũng nhịn không được xót xa.

Hoàng Nguyên để Hoàng Ly khóc một lúc, mới cười cúi đầu, chuẩn bị

dỗ nàng. Bỗng liếc mắt thoáng nhìn thấy Dương Ngọc Vinh ẩn sau một
thân cây sau phố bên, nhìn về hướng bên này, bên người còn có Dương
quản gia và Tiểu Lục. Nụ cười trên mặt hắn liền nhạt đi, lặng lẽ nhìn dưỡng
phụ ngày xưa không nói.

Dương Ngọc Vinh không tin hỏi: "Tại sao được thả ra rồi?"

Sau đó nhìn thấy đứa con nuôi đang lạnh lùng nhìn mình như đang cười

nhạo hắn. Hắn liền xì một tiếng khinh miệt, mắng một tiếng "Bạch nhãn
lang", quay đầu rời đi.

Dương quản gia vội đi theo.

Chỉ có Tiểu Lục, vẻ mặt thảm thiết nhìn Hoàng Nguyên đã không còn là

đại thiếu gia của mình, vẻ mặt rất không nỡ và nản lòng. Chợt thấy Hoàng
Nguyên nhìn hắn cười, nhất thời như bị chấn kinh, xoay người rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.