ĐIỀN DUYÊN - Trang 1952

Nói xong, lại cẩn thận hỏi nàng tình hình năm đó, bởi vì Diêu Kim Quý

cũng cáo nàng ngỗ nghịch, nói nàng năm đó buông lời không tiếp thu gia
gia nãi nãi, việc này cũng có dính líu.

Đỗ Quyên liền đem chuyện 5 năm trước nhất nhất nói.

Nhưng vì phải giải thích, không tránh khỏi lại kéo đến tám năm trước,

mười hai năm trước, sau đó lại trở về lúc Phùng Thị sinh con ngoài sơn dã,
mất đi nhi tử.

Câu chuyện là thế, cuối cùng đều là đổ lên người Hoàng Nguyên và Đỗ

Quyên.

Hai chị em nhìn nhau cười trong đau khổ.

Cười một trận, lại hỏi vài câu, kéo tơ bóc kén, từ từ hỏi chi tiết.

Đối đáp qua lại, Hoàng Nguyên cùng với Đỗ Quyên nhắc tới sinh hoạt ở

thôn Thanh Tuyền, khi còn bé, thơ ấu, thiếu niên; vùng núi, sông hồ, thôn
trang; Lâm Xuân, Cửu Nhi, bọn tỷ muội và trưởng bối, đủ loại khúc mắc
phân tranh...

Hắn cảm thán các nàng chịu khổ, cũng ngạc nhiên sự can đảm và dũng

khí của nàng.

Hai người kề gối tâm sự, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, hơi thở

tương giao, trong lòng sinh ra cảm xúc khác.

Hoàng Nguyên bỗng nhiên nhỏ giọng hỏi: "Ngươi... Thích Lâm Xuân

sao?"

Hai mắt lấp lánh nhìn chăm chú vào Đỗ Quyên, không hiểu vì sao tâm

tình khẩn trương hẳn lên.

Đỗ Quyên giật mình, không biết đáp thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.