ĐIỀN DUYÊN - Trang 1961

Hồng Đỗ Quyên lửa đỏ sáng lạn, bình thường hoa nở dày đặc cành lá,

từng chùm từng đám, nhìn hết sức ồn ào náo động nhiệt liệt. Hoàng Đỗ
Quyên không nở đầy cành như vậy, từng đóa thập phần nhẹ nhàng khoan
khoái, ưu nhã độc lập, cánh hoa dày dặn hơn, không giống hồng đỗ quyên
cánh hoa giòn mỏng, dễ bị nát.

"Đây là Hoàng Đỗ Quyên."

Lâm Xuân vừa ăn cơm vừa nói.

Hoàng Nguyên liền trầm mặc.

Hắn phát hiện, điêu khắc của Lâm Xuân không thể coi thường, không thể

dùng từ tinh mỹ có thể khái quát, càng không phải là tay nghề tinh xảo bình
thường có thể so, hắn dùng đao thể hiện sức quyến rũ của một loại nghệ
thuật khác, không kém với thi hoạ của người đời. Bởi vì, hắn có thiên phú,
so với người bình thường hắn dễ dàng nắm giữ được thần thái của sự vật
hơn. Hắn đánh giá tranh của Cảnh phu tử, tuyệt không phải múa búa trước
cửa Lỗ Ban, mà là ánh mắt độc đáo, liếc mắt là nhìn ra khuyết điểm.

Bức hoa hiếm mới nở này, căn bản chính là hình dung Đỗ Quyên.

Không có loại hoa nào khác có thể bày ra khí chất và thần thái của Đỗ

Quyên.

Nếu nhất định phải chỉ ra khuyết điểm, chính là hắn còn trẻ, tài nghệ cần

tinh tiến hơn.

Hoàng Nguyên sững sờ nhìn bình phong, tai lại nghe thấy đối thoại của

Đỗ Quyên và Lâm Xuân:

"Sao ngươi nghĩ tới điêu khắc hoa này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.