ĐIỀN DUYÊN - Trang 2013

mềm lại. Nhưng nhớ tới tình hình đường thẩm buổi sáng, nhớ tới Dương
Ngọc Vinh và Trần phu nhân vu tội hắn, chợt cứng rắn lên.

Hắn lảng tránh vờ đánh giá bốn phía, phong cảnh vẫn như xưa, nhịn

không được thổn thức: nói tới, nơi này có không ít hồi ức tuổi thơ của bọn
họ.

Khi đó, nàng chỉ thích chạy khắp vùng hoa cỏ phồn thịnh, hái hoa bắt

bướm, chơi đùa không nghỉ. Hắn lại ghét bỏ người đông ồn ào, tìm tới nơi
này, nói trúc có nhiều điểm tốt, thích tựa vào trúc đọc sách. Nàng liền thuận
theo hắn.

Đến nhiều lần, hai người đều yêu nơi râm mát thanh tịnh này.

Sau này, nàng cố ý cho người tới đây làm bàn ghế đá, tạo phương tiện

nghỉ tạm.

Nhưng là, dù ra tiền cũng không thể đem bàn ghế đá làm của riêng.

Người khác thấy nơi này có bàn ghế đá, cũng tới nhiều hơn. Bọn họ đành
phải thừa dịp giữa trưa lúc ít người mới đến, mang theo một ít thức ăn, ở
hết một buổi chiều.

Hắn trước nay không thích ngồi không, không phải đọc sách thì là vẽ

tranh.

Nàng là người mẫu có sẵn, hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc vui đùa truy đuổi,

tư thái khác nhau, 4 mùa bất đồng. Vì để cho hắn vẽ ra hình tượng tốt nhất,
nàng thay đổi biện pháp thay đổi trang phục. Bởi lá trúc xanh là gam màu
lạnh, nàng thường xuyên màu phấn nhạt, tím nhạt, vàng nhạt, tăng thêm
chút điểm sáng cho rừng trúc.

Sau khi lớn lên, Hoàng Nguyên ít đến. Thanh Đại vẫn thường đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.