ĐIỀN DUYÊN - Trang 2136

Vợ chưởng quỹ cũng vội vàng nói: "Hoàng cô nương làm cơm chiều cho

nhà các ngươi. Chúng ta chỉ xem, không để cho nàng làm đồ ăn cho khách
sạn. Đồ ăn của khách đều do chúng ta làm."

Lâm Xuân nghe xong sắc mặt mới tốt hơn chút.

Hắn hỏi Đỗ Quyên, làm xong chưa, có cần giúp một tay không.

Đỗ Quyên chỉ vào đĩa ngó sen nói: "Ngươi bưng cái này trở về. Còn hai

món ăn và một canh, nấu xong chúng ta trở về."

Lâm Xuân quyết đoán nói: "Để bọn họ làm, hai ngươi đi về trước rửa

mặt, nghỉ một lát. Chúng ta không nhất định phải ăn món ngươi nấu. Để
cho bọn họ làm, một là cho bọn họ cơ hội luyện tập, luyện nhiều mới tiến
bộ; thứ hai, 'Có việc, đệ tử phục kỳ lao' (có việc, đệ tử phải ra sức), bọn họ
hẳn nên làm cho sư phó ăn; thứ ba, tuy ta không biết nấu ăn nhưng biết
thưởng thức, cho bọn họ nấu ta thử, ta thử là biết ngon hay không."

Đỗ Quyên thấy miệng hắn không ngừng khép mở, nói một chuỗi dài, có

lý có cứ, không khỏi mím môi cười.

"Cũng tốt, thì nhường cơ hội cho các ngươi."

Nàng nói với vợ chưỡng quỹ và 2 đầu bếp.

2 đầu bếp vội nói làm ngay, Hoàng cô nương chỉ cần ở bên nhìn là được.

Lâm Xuân trợn mắt nói: "Nhìn cái gì! Đều nhìn cả một buổi chiều, trước

kia cũng đã nhìn nhiều ngày, còn phải nhìn? Ngươi làm, ta đến thử. Chuyện
bao lớn, nấu hư bị chém đầu sao?"

Vừa bưng đồ ăn, vừa đẩy Đỗ Quyên đi ra ngoài, vừa kêu Hoàng Ly.

Ra khỏi phòng bếp, Đỗ Quyên và Hoàng Ly đồng loạt bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.