ĐIỀN DUYÊN - Trang 2140

Triệu Ngự sử làm như không thấy, nói với Lâm Xuân, ngày mai hắn phải

đi xuống các châu, nửa tháng sau trở về. Lúc đi ngang qua phủ thành Kinh
châu sẽ tới lấy mộc điêu.

Vì thế, Lâm Xuân cùng bọn họ thương định thước tấc xong, liền đi Tảm

phủ và Thẩm phủ tuyển vật liệu gỗ.

Mọi người nghe xong, còn chưa kịp nói chuyện, Hoàng Ly đầu tiên hỏi:

"Xuân Sinh ca ca, ngươi giúp bọn hắn làm cái này làm , bọn họ cho ngươi
bao nhiêu bạc?"

Bé gái hỏi thập phần nghiêm túc, cũng thực thân thiết.

Lâm Xuân nghe xong sửng sốt, rất nhanh đáp: "Không bạc."

Hoàng Ly giật mình nói: "Không bạc? Tấm bình phong kia ngươi làm

nhiều ngày như vậy, còn ra gỗ; bây giờ lại muốn làm tấm lớn hơn, một bức
phải hết nửa tháng, đều làm không à? Đây không phải là khi dễ nông dân ta
sao!"

Lâm Đại Mãnh nhịn không được, ha hả cười rộ lên, ngay cả Nhậm Tam

Hòa cũng cười.

Đỗ Quyên nhéo má muội muội, sẵng giọng: "Ngươi chỉ nhớ tiền thôi!

Người ta để Lâm Xuân đặt tác phẩm của hắn tại thư viện, Quốc Tử Giám,
đó là vinh diệu lớn! Ngươi cho rằng ai cũng có cơ hội như vậy hả? Có
người còn chịu trả thêm tiền, nhưng làm không tốt người ta còn không cần
đâu!"

Hoàng Ly nghe xong nghi hoặc, "Thật sự? Việc này thực có mặt mũi?"

Đỗ Quyên dùng sức gật đầu nói: "Đương nhiên có mặt mũi! Đó là mặt

mũi như trời đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.